Chuyển đến nội dung chính

Phụ chương 5: Cách mà chúng ta hỗ trợ lẫn nhau.

Cô ả phù thủy thèm khát tri thức mà không ngại cách làm tàn độc, “Phù thủy địa ngục” – Alaine, là cách mà mọi người biết về ta. Một đứa trẻ phải giết cha mẹ bằng ma pháp mạnh mẽ và tàn bạo nhất để chứng tỏ sức mạnh. Đó là thử thách Trưởng lão phù thủy Randolph đặt ra nếu ta muốn trở thành học trò của ông ấy. Thật lòng ta chỉ chờ ngày có thể trở thành một trong Tam đại thuật sĩ mạnh nhất, để có thể biết bí mật trong tòa tháp cấm. Bí mật về trận chiến hơn hai ngàn năm trước và về Chúa tể Hỗn Mang.

“Phù thủy chỉ làm việc cho chính mình, cho cả dân tộc. Không được tin tưởng bất cứ ai ngoài bản thân. Phải làm mọi cách dù có tàn nhẫn hay dơ bẩn để đạt được mục đích.” Trưởng lão đã căn dặn ta điều này rất nhiều lần.

Đó là quy tắc, bởi chính vì phù thủy đã chiến đấu bảo vệ nhân loại trước đây mà chịu nạn thảm sát. Venefia vốn trù phú với nhiều loại ma thuật, trừ quang ma thuật. Sau trận chiến với lũ thánh chiến binh, nay lại cằn cối, u ám, không thể phát triển. Luôn có rất nhiều lí do mà người của chúng ta phải chết hằng năm, từ có nghĩa đến vô nghĩa. Vùng đất này đang chết dần chết mòn. Vì lời nguyền của hắn mà chúng ta mới lâm vào đường này. Ta muốn phục hồi Venefia nên phải tìm hiểu ở mọi nơi có thể. Các thuật sĩ bây giờ không làm được thì ta phải làm được! Và Akasha, ta nên biết đến nó sớm hơn.

Ta được phân đến thư viện của Purson để canh giữ và làm bạn với ông ta. Quanh thư viện này là một vùng đất bị bao phủ bởi chướng khí và có rất nhiều ma thú ở đó. Không có người ngoài nào có thể đến đây… là suy nghĩ trước khi ta gặp tên nhóc đó.

Ba mươi sáu năm trước, vào một ngày đẹp trời, khi đang đọc sách, ta cảm thấy một ngọn lửa lớn lan đến nên đi kiểm tra. Và ta đã tìm thấy một chàng thiếu niên với mái tóc màu gạch và đôi mắt đỏ rực. Ánh mắt cao lãnh là điểm nhấn cho khí chất kiêu hãnh và uy vũ của hắn. Ta vẫn sững sờ cho đến khi nhận ra đám lửa cháy quá lớn nên phải dập tắt bằng thủy ma thuật.

“Nhóc là ai? Và làm sao có thể đến đây?”

“Trước khi hỏi tên người khác, cô nên giới thiệu tên của mình.” Hắn nói khi tra kiếm vào vỏ.

“Đột nhập nhà ngươi ta mà chảnh vậy hả?” Ta cười nhạt. “Tên ta là Alaine, phù thủy canh giữ nơi này.”

“Còn ta là Gerhardt Van Sunigtaina. Theo lời một vị tiền nhân, ta đến đây để tìm kiếm Akasha.”

“Akasha?”

“Hử? Kì lạ nếu cô không biết.” Hắn nghiên đầu và nói.

“Nó là thứ như thế nào?”

“Cuốn sách của sự sống, có năng lực thay đổi thiên mệnh.”

“Hể? Nó có thật không đó? Là thật thì ta cũng muốn có nó! Ngươi nói rõ hơn đi!” Thói quen của ta là khi nghe được điều gì mới lạ là lại quên cả cảnh giác.

“Có thể tin tưởng lời của vị đó. Hãy giúp ta gặp chủ nhân của nơi này, chắc chắn ông ta biết rõ hơn về Akasha.”

“Được thôi.”

Ta phấn khích mời hắn đến thư viện để tìm hiểu về Akasha. Vì đó là thứ mà các thuật sĩ cấm tiết lộ nên phải năn nỉ dữ lắm Purson mới chịu mở miệng và đưa ra những cuốn sách nói về Akasha. Sau đó, chúng ta lên đường tìm các trang sách của nó. Chúng ta chỉ là đối tác để có được Akasha, đều lợi dụng nhau để có thứ mình muốn. 

Trong chuyến hành trình này, Gerhardt đi cùng với một hiệp sĩ rồng tên Darian Draglens, sau đó thu phục thêm vài người như Gary Westaln, Aland Hecralis, Bernard Waller,… Gerhardt nói hắn coi ta là bằng hữu, rất biết ơn ta vì đã đồng hành và làm đối tác của hắn. Ta vẫn luôn nhắc hắn nên cẩn thận, đừng quá nhiệt huyết, chân thành với bất kì ai. Hắn không tin lời đó của ta, hắn tin vào cách làm của bản thân hắn. Hắn muốn dùng tấm lòng để lay chuyển tất cả, không muốn tình kế lợi dụng ai, không muốn làm tổn thương người khác, không muốn bước đi vinh quanh trên con đường đầy xác và máu người vô tội. Hắn không biết, đó không phải là phẩm chất cần có của một vị Vua. Vậy nên, sự kiện đó đã gây chấn động với hắn. Đó là khi Gerhardt cả tin vào sự hợp tác của một tên cướp đã quy hàng hắn, nên bị gã phản bội, bị đánh trọng thương đến bất tỉnh nhân sự. Những người còn lại trong nhóm vì muốn đòi lại công bằng cho hắn, đã tranh thủ lúc hắn chưa tỉnh lại, nghe lời ta, bắt tên cướp đó trả giả đắt bằng sinh mạng của gã và đồng bọn. Lúc tỉnh lại và biết chuyện, Gerhardt bắt đầu cảm giác mất lòng tin vào người khác, nghe cái gì cũng sinh nghi. Cũng phải trải qua vài chuyện nữa, cậu bé này mới biết mưu tính thủ đoạn, mới biết cất giấu cảm xúc vào sâu trong lòng. Đây chính là cách Hoàng đế Gerhardt I hình thành. Đây chính là cách ta giúp hắn với tư cách là “bằng hữu”.

Không lâu sau, ta giúp hắn giết cha và các anh chị em của mình để đoạt ngai vàng, bằng cách dựng nên thảm họa chung của Sunigtaina và Rossata, dẫn đến nạn thảm sát Hoàng tộc. Việc này cũng là để mở rộng khả năng tìm kiếm và nghiên cứu của mình. Chỉ có cậu em yêu quý cùng mẹ với Gerhardt là vẫn sống mà không biết về tội lỗi của ông anh mình, và trung thành tuyệt đối với hắn. Song, do ta hay chính xác là việc ta làm với Roselia mà anh em họ mâu thuẫn với nhau. Năm tháng trôi qua, Gerhardt ngày càng để lộ mặt bốc đồng và kiêu ngạo. Trong mắt hắn chỉ còn xem ta như tay chân thuộc hạ và còn định cướp lấy những trang Akasha khỏi ta.

Ta không thể chịu nổi con người như vậy nên đã rời đi. Ta quyết định tiếp tục tìm kiếm Akasha một mình. Khi trở về thư viện Purson thì đã thấy một gương mặt thân quen, là tiền bối Maudrice. Thật ra anh ta đến từ lúc ta bỏ đi. Anh ta cứ cằn nhằn mãi và còn cấm ta tiếp tục tìm hiểu về Akasha, nhưng rõ ràng không thể che giấu mong muốn biết thêm về nó. Là một kẻ dễ sử dụng. Để rồi xem, phía trước sẽ còn có điều gì hấp dẫn nữa!

Chap trước 

 Chap kế

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hồi thứ 9: Sói đội lốt cừu.

Ở thị trấn Eta bây giờ, có một người đàn ông đang say sưa nhìn lũ trẻ chơi đùa. - Thời thế thay đổi, những đứa con của chủ nhân thời kỳ cũ chắc chắn phải đến tìm tay quân sư phản bội. Vậy thì thử xem là ai, chúng sẽ mang theo gì nào. ~ Ông ta lôi giấy bút ra viết lịa lịa. Đôi mắt ông ta sáng lên, nhưng người ngoài nhìn vào chỉ thấy giống như đang vô thức làm việc. (Loại trừ nguyên Hoàng hậu, Thái tử và Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử, Ngũ hoàng tử và Kế hậu, Đại công chúa ở Rossata, Tứ hoàng tử và Nhị công chúa mất tích thì chỉ còn Tam công chúa.) Tầm nhìn ông ta hiện lên hình ảnh của họ, nhưng là của sáu năm trước. (Ồ! Là con bé tinh ranh ấy! Nếu là con bé đó, thì Alaine từng nói nó rất thu hút hắc ma thuật. Mình nên chuẩn bị cho trường hợp này bằng đống pháp cụ lão ấy để lại. Còn những người khác, mình cũng không để lọt một khả năng nào. Nếu không thì chuyện như sáu năm trước lại xảy ra mất.) Một tiếng khóc trẻ thơ cất lên khiến ông ta ngưng viết. - Ồ, cháu bị lạc à? Để ta giúp cháu ...

Hồi thứ 44: Dàn xếp.

Ngày 10 tháng 7, sau khi bị Gano ném đi xa, Evi đã tiếp đất và tự trị thương bằng năng lực của mình. Vidar như đã đoán trước và ngồi trên một tảng đá để đợi cậu ta. “…! V-Vidar, nghe này! Tôi đã gặp Công chúa Đế q—” Evi gượng đứng dậy, vội vã nói với hắn. Nhưng chưa kịp dứt lời, Vidar đã lướt đến ngay trước mắt cậu ta. “Quên đi, Evi.” “Hả?!” Vidar gõ gậy xuống đất, rồi hắn chạm vào tấm gương luôn đeo bên mình. Evi nhận ra cơ thể không cử động được, không thể nói nên lời, vẫn đang vắt óc suy nghĩ Vidar đang suy tính điều gì. “Nữ thần gương Persona, hãy cho cậu ta một mảnh kí ức khác đi nào.” Tấm gương phát sáng khiến Evi chói mắt, khi ánh sáng đó vụt tắt, kí ức của cậu ta đã bị viết lại. “Tôi và Gano đã chiến đấu với Xích Giáp Hiệp Sĩ, chắc rằng hắn là tiếp viện của Vermillion.” Cậu ta nói trong lúc đầu óc vẫn choáng váng. “Cậu vất vả rồi. Chúng ta về báo cáo cho Julius nào.” Vidar vỗ vai Evi. “Ta và Vidar đang ở cung điện Eastinburg.” Cậu ta nói rồi cả hai được dịch chuyển đi. Sau khi ...

Hồi thứ 29: Godine và Ứng Vương.

Ngày 16 tháng 6. Sự thật về “Đội quân một người” của Gerrany và di sản của Fronché đã được tìm ra. Giờ đây, đại diện của hai nước cùng với một trung đội quân Zwart của Julius và Vidar, đang tiến đến tộc Ceritulus ở Bắc Lannessa để thử nghiệm. Tộc người này sống ở đây từ Thời lịch sử thứ 4 và từ chối tiếp xúc với con người ở Thời lịch sử thứ 5. Tung tích của họ không rõ, chỉ biết là ở đâu đó trên bãi đá mênh mông trùng trùng. Ceritulus sở hữu trận đồ bẫy ma pháp từ trang Akasha để tự vệ suốt gần bảy trăm năm nay. Vậy nên với cớ đến khai thông tư tưởng bất thành nên phải chinh phạt, nếu phe của Julius thành công thì coi như một công đôi việc.   Về phần nhóm Frorifel thì đến để giúp Ceritulus. Nếu thành công thì đây là cơ hội cho họ có thêm trang Akasha cũng như đồng minh. Frorifel, Sion và Light tham gia chiến dịch này. Họ vẫn giữ các Homunculus chưa dùng cho kế hoạch lần này. Ceritulus sẽ không động thủ cho đến khi ma pháp của họ thất bại.   “Đội quân một người” là một Golem...