Tương
quan lực lượng bây giờ: Guinestain đang có đồng minh là một nửa Lục địa Kardia
và các quốc gia Orienta từng là thuộc địa của Sunigtaina, chưa kể đến số trang
Akasha và quân đội hắc ám mà chúng sở hữu. So với nhóm Frorifel, dù mang danh
Vermillion nhưng cũng phải tự thân vận động, đồng minh của họ mới có Plavento
và Greakia. Tuy đều rất mạnh nhưng trên hết là vì lợi ích quốc gia, họ không thể
khinh suất trước khi nắm rõ tình hình. Số trang Akasha của nhóm Frorifel chỉ mới
có trang về Quân chủ của Sapphire, bản chữ của Tulenkka, trang của Frorifel tại
Lãnh địa Gió, trang về Medusa. Kế hoạch chế tạo Homunculus chỉ mới bắt đầu. Người
tham gia kế hoạch này là Emila và Rufus - người vừa trở về trong bộ dạng đầy
máu me rồi mau chóng hồi phục. Ishekarda và Aland sẽ theo Marlene đi gặp các
nghĩa sĩ ở thành phố Agenus. Light và Aina ở lại coi giữ hoạt động của thương
đoàn. Nadera và Renka về Plavento, Zounan rời khỏi vị trí Ngũ tướng để bắt đầu
công việc mới ở Greakia. Frorifel, Sion và Yurii - người bị hạn chế được biết về
kế hoạch Homunculus, sẽ đến Rossata theo lời mời của Quốc vương, cũng là anh rể
của Frorifel.
Rossata là một Vương quốc giàu mạnh, nằm gần như đối xứng với
Sunigtaina. Rất lâu trước đây, khi Sunigtaina còn dưới ách thống trị của lũ vua
quan sa đọa, bạo tàn, Rossata là đồng minh của Đế chế Gerrany và cùng nhau đánh
chiếm Sunigtaina. Sau này, khi Gerhardt còn là một vị Hoàng tử trẻ tuổi tìm
cách cứu đất nước thối rữa, Rossata gặp chung những đại thảm họa với Sunigtaina
dẫn đến đình chiến và một hiệp ước cho hòa bình của hai bên. Tức giận, Gerrany trở
mặt và xâm lăng Rossata, khiến quốc gia này gặp nhiều tổn thất, dẫn tới việc rớt
khỏi vị trí Ngũ Cường Quốc của Kardia. Họ vẫn duy trì quan hệ thân thiết với
Sunigtaina từ thời của Gerhardt. Song, hiện tại mối thâm tình ấy đang bị đe dọa
bởi hành động của phe tận diệt Đế quốc trong nội bộ Rossata.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày 1 tháng 6, họ đến đại sứ quán tại Rossata bằng cổng dịch
chuyển rồi đi xe ngựa đến cung điện Beckinster. Người đứng trước cửa nghênh đón
là Vương hậu Christine, chị cả cùng cha khác mẹ của Frorifel. Cô ấy có mái tóc
màu vàng óng ả được vận lên gọn gàng và giữ lại bằng chiếc băng đô giả, đính
lên một đóa hồng trắng, thả một lọn tón xoăn dài xuống vai, và đôi mắt màu tím
dịu dàng. Đây là đặc điểm của nhà Marinet được di truyền từ mẹ cô, Hoàng hậu
Michelle. Vẻ đẹp thoát tục tựa như nữ thần ấy được làm nổi bật bởi chiếc váy
màu kem bằng vải voan với lớp họa tiết đơn giản mà tinh tế.
“Chị Tine!”
“Frorie!”
“Chị vẫn khỏe chứ?”
“Rất khỏe, em thì sao?”
“Cực khỏe!”
“Nào đến đây, Owein, chào dì nào!” Christine ra hiệu cho cô
hầu gái đứng đằng xa dắt Vương tử nhỏ đến.
Đứa bé có đôi mắt màu tím nhạt giống mẹ, còn mái tóc màu
vàng cam là của cha. Nó nhìn Frorifel bằng đôi mắt ngây thơ hồn nhiên. Đây là lần
đầu hai dì cháu gặp nhau.
“Đáng yêu quá! Rất vui được gặp cháu, Owein!” Frorifel đưa
tay ra, cười với Owein.
“Owein kính chào dì Frorifel ạ!” Owein cũng đáp lại cô bằng
một nụ cười trong trẻo, đưa đôi tay bé nhỏ của mình để chạm vào tay của
Frorifel.
(Mình sắp tan chảy trong sự đáng yêu này quá!) Frorifel cười
như vừa thấy thiên thần.
“Bệ hạ đang họp nên sẽ gặp em sau, nào đến điện của chị để uống
chút trà nào.”
“Vâng.”
“Cả ngài Draglens và cậu bé kia nữa.”
“Tạ ơn Vương hậu Bệ hạ.”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi giao Owein cho người hầu, Yurii và Sion ngồi bàn
riêng, Frorifel và Christine ngồi tâm sự với nhau.
“Chị rất muốn về chịu tang cho Phụ hoàng nhưng Bệ hạ vì lo
cho an nguy của chị mà không cho phép. Đã hai tháng trôi qua, chuyện này vẫn khắc
khoải trong lòng chị. Chị thật quá bất hiếu.”
“An nguy của chị rất quan trọng mà, Bệ hạ làm vậy là đúng.
Điều này không thể trách chị được. Phụ hoàng chắc chắn cũng muốn chị bảo toàn bản
thân hơn là vừa phải đau lòng vừa phải nơm nớp lo sợ.”
“Ừm, cảm ơn em. Hẳn là em đã vất vả nhiều nhỉ, rời khỏi
hoàng cung để gây dựng lực lượng. Em mới chỉ mười bảy tuổi, lẽ ra em không nên
dấn thân vào những việc này.” Christine vừa rót trà vừa âu sầu nói.
“Không chỉ các anh trai, chị và Alex cũng đã cống hiến rất
nhiều cho Sunigtaina, nên em rất ghét phải là kẻ vô tích sự trông chờ vào người
khác.”
“Dù nói thế nhưng chị có làm gì nhiều đâu, chỉ phó mặc cho
cuộc đời đưa đẩy.”
“Không đâu, cuộc hôn nhân chính trị của chị đâu phải bình
thường. Nó là cuộc hôn nhân được quyết định từ trước khi chị được sinh ra. Vì để
cứu hai quốc gia.”
“Mọi thứ từ khi chị sinh ra đều được sắp đặt để cho nghi lễ
thành công. Dù chị không được tự do như em nhưng Quốc vương Bệ hạ rất yêu quý
chị và cả Owein nữa. Thằng bé là bảo bối của chị đấy.” Christine nở một nụ cười
tươi tắn như muốn xóa bỏ nỗi phiền muộn.
“Em mừng là chị vẫn hạnh phúc. Em sẽ gửi thêm vài người bí mật
bảo vệ chị. Em biết ở đây phe tận diệt Đế quốc đang hoạt động nên cẩn thận vẫn
hơn!”
“Cảm ơn em!” Christine đặt tay mình lên tay Frorifel. “Chúng
ta nên nói chuyện vui vẻ một chút chứ nhỉ?”
“Dạ, chị hãy kể thêm cho em về Owein đi.”
“Họ đang nói gì mà buồn vậy nhỉ?” Yurii hỏi Sion.
“… Vương hậu Bệ hạ là nàng Công chúa sinh ra để bị hiến tế...”
“…?!”
“Khi Gerhardt Bệ hạ còn là Hoàng tử, chướng khí tích tụ từ cuộc
chiến giữa Sunigtaina và Rossata, gây ra hàng loạt thiên tai thảm họa trên cả
hai quốc gia. Vị phù thủy phò tá cho Gerhardt Bệ hạ khi ấy đã nhận được lời
tiên tri rằng: ‘Thảm họa sẽ tạm thời bị dập
tắt. Song trưởng nữ của Gerhardt và Vương tử út của Rossata - hai con người
sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm, có trái tim và dòng máu thuần khiết nhất
hai nước, trong nghi lễ thanh tẩy diễn ra vào hôn lễ lúc họ tròn hai mươi tuổi,
sẽ dấng hiến trái tim và dòng máu đó để kết nối hai nước và minh chứng cho các
vị thần thấy rằng ánh sáng vẫn chưa từ bỏ Sunigtaina và Rossata. Nếu họ có bất
kì suy nghĩ hay hành động tiêu cực nào, để phần dòng chảy đen lấn át phần dòng
chảy trắng, thì họa diệt vong sẽ thật sự đến với hai quốc gia.’.”
“Vậy nghi lễ đã thành công mà họ không mất mạng?”
“Theo như lời vị phù thủy nói: ‘Các vị thần vốn định thử lòng hai nước, đã cảm động mà chấp thuận và
muốn hai người sống hạnh phúc bên nhau trọn đời.’. Song, vì điều đó mà Vương
hậu Bệ hạ đã phải sống cuộc sống bao bọc như chim trong lồng, cô ấy không hề giận
mà còn chấp nhận. Thật sự là một người nhân hậu, hiền từ.”
“Đó là áp lực của những người sinh ra trong gia đình đế
vương không phải sao? Cả vị Vua kia cũng thế.”
“Cũng là chuyện tám năm trước rồi. Cái mà tôi lo lắng là dù
sau đó Sunigtaina và Rossata đã thề không phản bội nhau, nên Rossata mới không
hợp tác với Guinestain. Nhưng có một thế lực tận diệt Đế quốc đang ngày càng mạnh
mẽ trong nội bộ Vương quốc. Bốn năm sau nghi lễ, Vương hậu Bệ hạ vẫn chưa có
con, làm cho chúng có cơ hội chỉ trích Người. Bây giờ là sau khi Sunigtaina diệt
vong…”
“Ngài Lauren Hanlvet, Quốc vương cho mời ngài. Tôi sẽ hộ tống
ngài.” Kai María Eduardo - vị tướng thân cận, được trọng dụng của Quốc vương
Rossata đến truyền lệnh.
“Được, tôi đến ngay.”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Trên đường đi, Frorifel gặp một người. Bá tước Moreno, phụng
sự Vương thất, luôn lo nghĩ cho Rossata và nắm giữ nhiều vị trí chủ chốt. Quan
trọng hơn, ông ta chính là tên đầu đảng của phe tận diệt Đế quốc. Đặc điểm thường
thấy của ông ta là luôn mang theo một cây gậy chống dù chân vẫn còn rất khỏe.
(Lại thêm một ả Công chúa Đế quốc nữa!) Suy nghĩ của ông ta.
Hai người vẫn cúi chào nhau một cách xã giao. Frorifel nhận
ra hiềm khích trong đôi mắt của ông ta. Dù đến đây với tư cách là Lauren
Hanlvet nhưng vẫn có người nhận ra cô là ai.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
“Đa tạ Người đã cho mời thần, Quốc vương Bệ hạ! Thần vô cùng
biết ơn hảo ý của Người.”
“Đừng khách sáo. Không chỉ hai nước mà về vai vế, chúng ta
cũng là anh em.”
Nicholas Rossata, vốn là Vương tử thứ ba của Tiên vương. Sau
khi hai người anh đấu đá và triệt hạ lẫn nhau, anh ta nghiễm nhiên trở thành Vương
thái tử. Năm năm trước, anh ta đăng cơ Quốc vương của Rossata. Nicholas là một
người nhân hậu, song lại thiếu tài năng. Nhiều sự kiện lớn nhỏ trong nước đều
do các quan chức trong Chính phủ giải quyết. Đừng nói là bảo vệ cho Christine,
bảo vệ ngai vàng của mình cũng chưa xong.
“Nếu cô muốn lập đồng minh với Rossata, ta bằng lòng. Nhưng
cô biết đấy, phe tận diệt Đế quốc đang ngày càng lộng hành, những người theo ta
đang dần mất niềm tin vào ta. Nên ta muốn cô đưa Christine và Owein đi trong thời
gian này. Christine đã bị nhắm đến trong các cuộc bạo loạn, các cuộc họp Chính
phủ, chúng đòi phế và trục xuất cô ấy. Chỉ còn ám sát là chúng chưa dám làm!
Khi ấy, ta mà để Christine về chịu tang, kiểu gì chúng cũng tìm cách hành thích
rồi đổ cho Guinestain.” Nicholas đan hai tay lại, cúi đầu, nói với Frorifel.
“Chính xác là bao lâu ạ?”
“Ta cũng không biết nữa.” Anh ta trưng ra vẻ mặt bất lực.
“Nếu bây giờ chúng ta không diệt trừ tận gốc tư tưởng ấy,
thì trốn tránh và chờ đợi chẳng giải quyết được gì cả.”
“Nói là thế, chứ cô cũng có biết phải làm gì đâu.” Nicholas tức
giận, mỉa mai.
“Nghi lễ đó là thứ duy nhất có thể bảo vệ Christine, nhưng
giờ thì sao?” Anh ta thở dài.
(Bệ hạ để lộ bộ mặt đó với mình là vì tính cách Người quá
thoải mái với người nhà, hay vì đã cùng đường nên phải làm thế? Đúng là tiến thoái
lưỡng nan.)
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Cuối cùng, họ vẫn phải để Christine đi theo Hanlvet về biệt
thự Marinet. Lí do là Quốc vương muốn Christine và Owein về thăm nhà và du lịch,
nghỉ ngơi một thời gian.
Ngày 3 tháng 6, trước khi đi, Vương thất tổ chức một buổi yến
tiệc và mời cả các thương nhân. Trong bữa tiệc, đây là lúc quảng cáo về
Hanlvet. Ai cũng rất thích những vật phẩm của Hanlvet và có người đã đặt mua
chúng. Thứ được yêu thích nhất là thanh kiếm “Lideria” với khả năng dẫn dắt người
sử dụng cùng kết giới kháng phép. Muốn có được nó thì phải thắng cuộc thi tiêu
diệt nhiều hình nhân tự di chuyển nhất, chỉ dùng kiếm gỗ, có thể chọn người
thay mình. Nicholas quyết định đích thân tham gia chứ không để Kai María
Eduardo, vị tướng thân cận của mình làm thay. Không ai cản được. Có lẽ anh ta
muốn chứng minh thực lực trước quan lại, thương nhân và đặc biệt là gửi món quà
này cho người vợ và con trai sắp rời đi. Với nhiều người mà nói, đây là cơ hội
cho họ hạ thấp Nicholas.
Ai cũng nghĩ phải nhường chiến thắng cho Nicholas yếu đuối. Đáng
tiếc thay, anh ta khác hẳn bình thường, tiến lên tiêu diệt đám hình nhân nhanh
nhẹn một cách mạnh mẽ và gọn ghẽ. Có thể là bởi vì họ chưa thấy Nicholas chiến
đấu bao giờ. Sinh ra là Vương tử của một Vương quốc với truyền thống chiến
tranh, anh ta ít nhất phải học cách tự vệ. Nhưng giống như Christine, anh ta phải
sống như một Vương tử được bao bọc, bị cấm dùng vũ khí. Những hình nhân này là
đối tượng phù hợp để anh ta thể hiện tài năng. Nicholas chiến thắng vì chém được
nhiều hình nhân nhất trong sự bất ngờ của quan lại, thương nhân. Tiếng vỗ tay
vang lên giòn dã khi mọi người hiểu được sự quyết tâm của vị Vua trẻ.
“Ta mong các vị có thể giúp Rossata trở nên mạnh hơn nữa! Vì
thế, đừng đấu đá nhau khi cánh tay để vung kiếm của ta vẫn còn!” Nicholas tuyên
bố bằng ánh mắt quyết tâm chưa hề nguội lạnh, trong lúc tay nâng cao thanh kiếm
phép vừa được Frorifel trao cho.
(Gian lận, rõ ràng là bọn Đế quốc đã điều khiển Quốc vương!)
Dù tay vẫn vỗ song ánh mắt của Moreno thể hiện rõ điều đó. Ông
ta luôn mang bộ mặt nghiêm trọng và ít nói nên chẳng ai để ý đến.
Danh tiếng của nhà vua đã có sự thay đổi. Một kẻ được thần
thánh lựa chọn có chủ đích, Nicholas cuối cùng cũng thể hiện những mặt mà mình
phải che giấu vì nghi lễ và bày tỏ tấm lòng của mình. Tiếng tăm của Hanlvet bắt
đầu tăng lên. Với Rossata, đây là hiệp ước thành công với Vermillion.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Đêm hôm đó, Moreno về dinh thự và vô cùng tức giận, đập bàn
làm việc làm giấy tờ bay lung tung.
(Lẽ ra hôm nay mình đã hạ nhục được Công chúa Đế quốc để thức
tỉnh Quốc vương. Song cuối cùng mọi sự chú ý lại hướng về phía Hanlvet và Quốc
vương, mình không có cơ hội nào cả… Nếu phải chọn phe, chúng ta phải chọn
Vermillion. Giữ điểm yếu như ả Công chúa Đế quốc, họ chắc chắn có kế hoạch lớn
nào đó, mình không thể động vào ả. Có điều, để Christine theo Hanlvet, nghĩa là
ả sẽ được Vermillion bảo vệ. Nên muốn loại bỏ ả thì bây giờ là thời điểm tốt nhất.
Sau đó kiếm một Vương hậu khác và giết Vương tử Owein. Để loại bỏ dấu vết của Đế
quốc trên Rossata này!) Ông ta nắm chặt cây gậy của mình và cười nhếch mép.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi giao Owein cho hầu gái, Christine về phòng riêng để ngủ
và suy nghĩ về ngày mai. Một bóng đen âm u lặng lẽ tiến tới và kề con dao sắc
nhọn lên cổ của cô.
“Là a--?”
“Giao cho ta… máu của tế nữ! Giao cho ta… máu của tế nữ!” Giọng
nói chậm rãi mang âm sắc lạnh lẽo khiến Christine toát mô hôi lạnh. Trái tim đập
liên hồi trong lo sợ và tiếng cầu cứu không thể thốt ra.
Nhận xét
Đăng nhận xét