Solaris búng tay, gọi lên những sợi dây tuyết gai trói Lily
lại và khiến Ấn tín rơi khỏi tay cô ta. Lily rút kiếm cắt chúng và thoát ra,
giơ tay chụp lại Thánh Kích nhưng Louise đã nhanh hơn.
<Thủy Tiễn> Lily tạo ra những mũi tên nước về phía
nhóm Frorifel, chúng từ từ đóng băng tăng thêm uy lực.
Louise ném Ấn tín cho Frorifel và dùng Lam Hỏa, giới hạn chỉ
làm những mũi tên băng tan chảy. Rồi cô tạo một thanh kiếm bằng Kristel và tiến
về phía Lily.
"Em hãy đưa Công chúa Iclyn và Ấn tín rời khỏi
đây."
"Vâng."
Frorifel cùng Iclyn thoát khỏi căn phòng. Một trận đấu kiếm
diễn ra giữa Lily và Louise. Solaris khoá cửa lại để Lily không thể đuổi theo.
[Lou… Lou…]
“Hử?”
Tiếng gọi từ đầu truyền tới tai Louise, Lily nhân cơ hội rời
ra. Solaris nhanh tay bù vào một trận gió lạnh.
<Thủy Cầu>
Lily gắng gượng tạo những khối cầu nước. Khi chúng đóng băng
theo hơi lạnh, cô ta điều khiển chúng đẩy lùi cơn cuồng phong lạnh lẽo. Những
khối cầu băng vỡ ra khi chạm vào cánh cửa. Solaris phóng to bàn tay, chụp lấy
Lily và dồn cô vào chân tường. Thấy cô ta ngưng cử động, Solaris bỏ tay ra.
"Ả ngất rồi, chúng ta làm gì ả đây?"
"…!"
Louise giật mình để ý Lily đang cười khẩy, con búp bê trên
ngực áo cô ta dần há to miệng. Từ miệng nó, một dòng nước chảy ra xối xả.
<Lam Hỏa Nhiệt> Trước khi dòng nước đóng băng và ngăn
họ chuyển động, một cách nhanh chóng, Louise làm dòng nước bốc hơi với một nhiệt
lượng lớn. Louise thu lại ma pháp để không làm Solaris khó chịu. Khi nó kết
thúc, cánh cửa đã mở toang, Lily đã biến mất.
Lúc đó, Frorifel cùng Iclyn đang chạy trên cầu thang, bỗng
có tiếng hát cất lên.
"Siren? Sao chúng tới đây được?"
"Cái gì cơ?"
"Bịt tai lại, Công chúa!"
"Này, đừng có--"
"Hãy làm đi!" Cô thét lên.
Chấn động xảy đến khiến cầu thang sập xuống. Iclyn dùng một
ma pháp lạ tạo một quả bóng bảo vệ họ khi tiếp đất. Quả bóng lăn một lúc rồi biến
mất để lại hai cô gái.
"Ngươi vô dụng quá đó! Nếu không nhờ ‘Bóng Phòng Vệ’ của
ta thì chết tan nát!"
"Xin thứ lỗi, ma pháp của tôi không thể kéo dài lâu ở
thời tiết này."
Đó chưa phải là kết thúc. Một loạt những con rắn bằng nước bị
đóng băng chuyển động vờn lấy họ.
(Là ma pháp của Lily!)
Một con nhắm đến Iclyn, chỉ mới tạo Bóng Phòng Vệ thì nó đã
húc cô bay vào tường.
"Công chúa Iclyn!"
"Khi về ta sẽ nói Phụ vương trừng trị ngươi!" Cô ấy
vẫn an toàn ở trong Bóng Phòng Vệ.
Frorifel thở phào.
<Cạm Bẫy Của Rừng Xanh> Cô chạm vào viên ngọc lục bảo
trên cổ.
(Nếu chúng có ý thức thì...)
Những nhánh cây hiện lên trong luồng ảo ảnh đan xen giữa những
con rắn, dẫn dụ khiến chúng không tìm thấy mục tiêu rồi kẹt vào nhau. Rồi
Frorifel chỉ tay lên trời, một vòng xoáy màu xanh lục được tích tụ.
<Năng Lượng Sống Còn>
Những làn sóng xanh hoà lại tạo thành một lưỡi cưa làm tan
tác đám rắn băng. Mảnh vụn của chúng biến thành năng lượng đưa về cơ thể đang
phát sáng xanh của Frorifel.
"Sao ngươi không làm thế ngay từ đầu?"
"Một chiêu thức đánh liều, magia tôi thu lại cũng bằng
số magia rất lớn tôi bỏ ra. Mà không quan trọng nữa, đi thôi."
Hai cô gái không thể thở phào được lâu, bỗng chấn động tiếp
tục, một cái hố xuất hiện ở gần Iclyn. Trong lúc cứu cô, Frorifel đã đánh rơi Ấn
tín xuống hố nước. Nhưng rồi họ cũng không thoát được.
"Solaris!"
Sau tiếng nói của Louise, hai người họ được ôm lấy bởi cơ thể
to lớn của Solaris và thoát ra ngoài. Louise đuổi theo Ấn tín đang chìm xuống
lòng biển sâu. Cô nuốt một viên thuốc trước đó để có thể thở dưới biển.
(Đây rõ là vùng biển ôn đới, nó được kết nối không gian ngay
dưới lớp băng.)
Phát hiện ra Lily đang bơi cùng Ấn tín, Louise tạo ra xoáy nước
tấn công cô ta. Nhưng một thân hình to lớn xuất hiện chặn đòn. Một con thủy
quái màu xanh thẫm, đôi mắt đỏ với chiếc sừng lớn trên đầu, hàm răng nhọn hoắt.
Nó để lộ cái họng lớn đang sẵn sàng nuốt chửng con mồi, gào lên một tiếng rung
động cả một vùng.
(Leviathan! Mình có thể dụ nó lên bờ nhưng sẽ nhanh hơn nếu...)
Cô dùng pháo nước đẩy một viên Kristel va vào cái sừng cứng
cáp của Leviathan, khiến nó vỡ ra. Trong lúc đó, cô đặt tay chéo che từ mắt
trái đến giữa trán. Xung quanh Louise, các Undine bơi lội thành những dòng nước
bảo vệ cô khi đang thi triển ma pháp.
<Nhị Trường Hợp Nhất>
<Lam Hoả>
Đột nhiên Leviathan quằng quại đau đớn như bị lửa thiêu.
Louise dùng pháo nước đẩy mình vượt qua con quái vật. Nhưng nó chưa bỏ cuộc, dùng
những tua trên người để tấn công cô. Louise ra hiệu, những vụ nổ xảy ra quanh
người con quái. Với năng lực này, Louise có thể biến những đòn tấn công trên cạn
thành đòn dưới nước, nhưng sát thương không đổi.
[Lou…Lou…]
(Lại là giọng nói đó!)
Lúc này, cô bắt gặp Lily đang đứng chực trước một cái cổng
cũ nát và nhìn cô bằng khuôn mặt buồn bã. Louise không ngần ngại dùng Lam Hoả để
bắt Lily nhưng Leviathan dùng sức lực cuối cùng, quật đuôi về phía cô. Dù Louise
đã tránh được đòn chí mạng nhưng cũng khiến cô chậm một nhịp và cho Lily cơ hội.
Cô ta nhấp môi như muốn nói gì đó.
[... Inopinata Opera De Aquae!] Giọng nói trong tiềm thức
Lily truyền tới tai Louise.
(Thôi chết rồi, cô ta đã lập được khế ước!)
Cô lao tới nhưng không kịp, nữ thần nước to lớn xuất hiện
sau lưng Lily và tung đòn chí mạng vào Louise. Một chấn động xảy ra khiến tòa
tháp và hang động sụp đổ.
"Louise, chị ấy sẽ ổn chứ?" Frorifel đứng trước
hang động chờ đợi trong lo lắng.
"Không… cần phải... lo lắng!" Louise xuất hiện từ ma
pháp dịch chuyển.
"Louise!"
Frorifel dùng ma pháp trị thương cho Louise khi cô đang thở
dốc, không thể dùng ma thuật. Họ dìu cô về chiếc xe tuần lộc. Tối đó, hai cô
gái đều phải nghỉ ngơi và giao việc báo cáo cho Ishekarda. Iclyn cũng được đoàn
tụ với cha.
Tuy không kịp lấy trang Akasha về sự kiện lần này, nhóm
Frorifel vẫn có được trang Akasha quan trọng của Solaris. Còn về mỏ Fimtir, Louise
chỉ cho Solaris cái hang mà họ qua đêm hôm trước. Cô đào sâu mở rộng nó hơn rồi
dụ người dân Eisa phát hiện ra.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày hôm sau (24 tháng 7), hội Frorifel đến gặp tộc trưởng.
"Mọi việc đều ổn thoả, chỉ tiếc là không lấy được Ấn
tín."
"Dẫu sao theo giao ước, Ấn tín thuộc về chúng tôi, tôi
sẽ chịu trách nhiệm về việc này. Quan trọng ở đây là Guinestain đứng sau
Ghicia, sứ giả của chúng tôi gửi tới Ghicia chút nữa đã bị hạ thủ. Việc này chứng
tỏ Ghicia không còn có ý định hoà hiệp." Louise nói.
"Vậy, chúng ta phải chống lại chúng suốt sao?"
"Hai hôm nữa, sứ giả và quân đội của Vermillion sẽ tới
đây để hỗ trợ các ngài. Xin các ngài hãy yên tâm.” Frorifel tiếp lời.
"Ta cũng quyết rồi, sẽ không nhân nhượng nữa. Chúng ta
phải đè bẹp Ghicia và thống nhất Cintia." Ông hạ quyết tâm.
"Chúng tôi cầu nguyện cho thành công của các
ngài." Ishekarda nói.
“Cũng tốt khi hôn ước chưa được ấn định, và chúng ta không
phải chịu trách nhiệm. Nhờ ơn Nữ Chúa Tuyết!” Tộc trưởng phần nào thấy vui
lòng.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Lúc trở về, họ bắt gặp Iclyn đang đuổi theo Ivan.
"Hôn ước đã bị hủy, không còn trở ngại, anh còn ngại
ngùng gì nữa?"
"Công chúa, hãy tiết kiệm hơi sức. Người sẽ không có được
câu trả lời Người muốn đâu."
"Chờ đã!"
Rồi hai người hầu, một nam một nữ chạy đến, liền bị Iclyn mắng:
“Các ngươi không nghĩ ra trò gì khiến ta vui là chết đó biết
chưa!”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Frorifel nhớ lại những
gì đã trao đổi với tộc trưởng về tương lai của Eisa.
"Ta muốn xin ý kiến các ngài về Iclyn."
"Công chúa làm sao ạ?" Frorifel hỏi.
"Ta đang lo về việc kế vị của nó. Ta thật muốn Ivan kế
vị."
"Bọn họ có thể kết hôn mà?" Cô nói tiếp.
"Iclyn thì muốn lắm nhưng vấn đề là Ivan thà chết không
lấy Iclyn. Nhất là chuyện hôn nhân cận huyết rất khó chấp nhận với Ivan."
Tộc trưởng ngừng lại, siết chặt tay, lửa nổi lên phừng phừng.
(Thằng oắt con! Iclyn con gái ta người gặp người thích! Có cả
dàn trai xếp hàng dài chỉ mong được làm chân sai vặt. Thế mà nó dám chảnh choẹ
từ chối?!)
Ông ta nhận ra cái nhìn khó hiểu của mọi người nên tiếp tục.
"A hèm! Ta đang định nhận Ivan làm con nuôi. Nhưng nó
cũng không có ý định làm Vương, chỉ thích vùi mình vào sách lược." Giọng tộc
trưởng vẫn rất giận.
"Nếu vậy Công chúa chắc chắn sẽ phản đối kịch liệt."
Ishekarda nói.
"Khi Eisa thống nhất được Cintia thì sao các ngài không
lập hội đồng các trưởng quan, rồi chọn một người đứng đầu. Nếu vậy vấn đề thừa
kế không cần phải bận tâm nữa. Lựa chọn còn lại sẽ là của Công chúa Iclyn và trưởng
quan Ivan." Louise đề nghị.
"Nhưng điều đó khác nào phải chia sẻ quyền lực?!"
"Đó là suy tính lâu dài, đã có vài nước chọn đi theo
phương thức này. Quyết định cũng là của ngài thôi." Cô tiếp lời.
"..." Tộc trưởng lại phải ưu tư.
"Tới lúc đó cũng còn rất lâu nên ngài không cần vội
vã."
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Louise nói với Frorifel và Ishekarda:
"Hai hôm nữa, sau khi chuyển giao lực lượng xong chúng
ta sẽ rời đi. Trước mắt cứ tận hưởng cái đã."
“Phải ha.” Frorifel bật cười.
Về lâu đài của Iclyn, nó bị phá để lấy nguyên liệu. Cô ấy rất
giận dỗi, tộc trưởng phải dỗ ngon dỗ ngọt nói rằng sẽ tiếp tục sau.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Hai ngày sau (26 tháng 7), họ trở về Hanlvet.
"Tôi nghe nói cô gặp nạn rất nhiều, tôi đã sợ đến độ
không làm gì được." Sion rầu rĩ.
"Tôi vẫn ổn đấy thôi, Sion." Frorifel mỉm cười, đặt
tay lên vai anh.
"Xin lỗi, tôi không chăm sóc và bảo vệ tốt cho cô ấy."
"Tôi không dám trách cô đâu, Louise!" Sion lúng
túng.
“Thật may cho tôi quá! Haha.” Cô gượng cười. "Vậy cậu
có thể cho tôi hỏi một chuyện được không?"
"Về gì cơ?" Sion ngạc nhiên.
"Là về cựu Hiệp sĩ Tinh Tú số 10."
Họ ngồi vào bàn và Sion bắt đầu kể những gì anh ta biết.
“Lily Salucat, cô ta bằng tuổi tôi và trở thành Hiệp sĩ Tinh
Tú trước tôi vài tháng. Mẹ cô ta là đồng đội, cũng là chị dâu của tiền bối
Dominica Dianez, rồi đến cô ta. Tính khí lúc khó hiểu, lúc bốc đồng, nói chung
là khó gần. Con búp bê cô ta hay mang theo là kỉ vật của mẹ cô ta. Salucat thường
tham gia những trận thủy chiến nên chúng tôi ít khi cùng chiến đấu. À phải, cô
ta còn có khả năng làm bạn với nhân ngư và thủy quái.”
“Dựa vào những gì cậu kể thì Siren lẫn Leviathan đều là mưu
kế của cô ta.” Ishekarda khẳng định. “Nhưng liên kết vùng biển thì có hơi kỳ lạ.”
“Ừ, tôi không biết cô ta có khả năng đó. Hoặc cô ta đã giấu
con bài này.” Sion suy nghĩ rồi nói. “Cô ta có gì khác thường nữa sao, Louise?”
“Cô ta hình như quen tôi. Tôi muốn hỏi để xem mình đã gặp cô
ta hay chưa nhưng…” Louise lắc đầu.
“Bây giờ chúng ta nên tính bước tiếp theo thôi. Cô nghĩ sao,
Công chúa?” Ishekarda hỏi.
“Lực lượng bây giờ của chúng ta rất tốt, chỉ cần tạo ra thời
cơ thì sẽ tiến đến trận đánh cuối cùng.”
“Về thời cơ đó, Vermillion chúng tôi sẽ lo liệu.” Louise cười
tự tin.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ở cung điện Eastinburg, cuộc họp của các quan chức cấp cao
đang diễn ra.
“Lại chiến tranh sao?”
“Xem động thái này rất dễ Vermillion sẽ là kẻ khơi mào.”
“Chúng hoạt động khó lường nay lại chả biết đâu mà lần.”
“Plavento, Greakia, Rossata, Hakuruto, Welvarendo, Eisa đều
là đồng minh của chúng. Điều đó giải thích tại sao họ lại không tham gia NUM.”
Julius đang ngồi im lặng bỗng bật cười.
“Quốc trưởng, ngài đã có dự tính gì rồi đúng không?”
“Ta sẵn sàng nghênh chiến và dứt điểm. Cũng giống như chúng
học cách Quân đoàn Lưỡi Hái im hơi lặng tiếng rồi nổi dậy lật đổ Sunigtaina, ta
đang học kế sách “Hoán đổi vị trí” của chúng. Tất cả chúng ta cần làm là chuẩn
bị cho cuộc đại chiến tầm cỡ thế giới chứ không còn trong một nước hay Kardia nữa.
Các vị hiểu ý ta rồi chứ?” Từ ánh mắt đến nụ cười của hắn mang đầy vẻ mỉa mai.
(Lần này, những chú cừu béo được chúng ta nuôi kỹ càng cũng
sẽ là lực lượng khá quan trọng.)
“Ý ngài là bách tính đã tham gia khóa huấn luyện quân sự
cũng sẽ vào quân đội?”
“Phải, lâu nay lực lượng chiến đấu là những hiệp sĩ theo thủ
lĩnh hoặc vì quá yêu nghề yêu nước, hoặc những người nợ chính phủ, quân chủ lực
vẫn là Homunculus. Chúng ta tập trung phát triển chính trị, kinh tế, quân sự
cũng chỉ chờ giây phút này. Phải dùng mọi thứ ta có để kết thúc kẻ thù một lần
và mãi mãi! Khi đó chúng ta là kẻ duy nhất đứng trên bục vinh quang!” Julius siết
chặt tay, cười tự mãn.
“… Chúng tôi tin tưởng vào quyết định của ngài.”
(Đúng hơn là buộc phải tin.)
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Các quan chức ra khỏi phòng họp và bắt đầu bàn tán.
“Chưa được một năm mà hắn như sắp trở thành Gerhardt thứ hai
vậy.”
“Tôi thì nghi đó là bản chất của hắn rồi, bản chất của lũ
quái giáo cực đoan.”
“Tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm là thế. Ứng Vương thì sao chứ?
Xem cái ngày hắn bị hạ bệ sẽ cất cái mặt ngạo nghễ đó đi đâu.”
“Hahahaha!”
“Các ngài cẩn thận miệng mình. Khắp nơi đều là người của hắn.”
“Biết rồi, biết rồi.”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi những người khác đi xa, Julius mới đứng dậy. Hắn rê
ngón tay trên mặt bàn, vừa đi vừa lẩm bẩm.
“Vermilion, giữa chúng ta chẳng có thù oán gì, chỉ là các
ngươi cản đường ta. Các ngươi biết quá nhiều thứ, luôn hành động bí ẩn và lạnh
lùng. Vậy nên thứ mà các ngươi thiếu nhất vào lúc then chốt chính là niềm tin của
những người khác.”
Ngay sau điệu cười tự mãn ấy, Julius trở lại vẻ mặt nghiêm
trọng thường ngày. Hắn nhớ về lúc hắn thoát chết và gặp một người phụ nữ đeo
huy hiệu gia chủ của Vermillion. Cô ta chìa tay ra và nở một nụ cười ác quỷ khiến
hắn run rẩy trước quyết định bắt tay hợp tác với cô ta. Rồi giờ đây, hắn cảm thấy
đau từ bên trong lồng ngực.
(Kể từ ngày gặp lại cô ấy, mình hay để mất kiểm soát. Tại
sao lại…?)
Hình ảnh Frorifel hiện lên trong đầu hắn. Julius cảm thấy
tim hắn như thắt lại nhưng rồi vẫn cố bước về phòng nghỉ.
(Ta không cho phép ngươi… Vị trí này là của ta!)
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Vùng Dianez thuộc sở hữu cựu Bá tước phu nhân Dominica Dianez
– Một trong các cựu Hiệp sĩ Tinh Tú. Dominica đang tự mình làm vườn thì thấy
Lily về nhà.
“Con về rồi sao? Có bị thương ở đâu không?”
“…” Cô ta cứ lặng lẽ bước vào nhà.
“Các người hãy chăm sóc cho con bé.” Dominica hạ giọng nói.
“Vâng.”
“Tiểu thư Lily, hãy thay quần áo ạ. Chúng tôi đã chuẩn bị
phòng tắm cho Người.”
“Người muốn dùng gì cho bữa tối ạ?”
“Người có cần gì nữa không ạ?”
“Ồn ào quá! Không biến đi thì ta ném xuống biển hết đó!” Lily
vung tay, đay nghiến thét lên.
“…!” Các hầu gái chỉ biết lặng thinh.
Trong bữa tối mà Dominica đã phấn khích bảo đầu bếp chuẩn bị:
“Nào, tất cả là để thưởng cho con đấy. Hãy tận hưởng đi vì
con đã lập công lớn mà. A, chúc mừng con đã lấy được Ấn tín của Thủy Linh
Vương. Con rất xứng đáng.” Dominica muốn nâng ly với Lily.
“Ngưng làm chuyện vô nghĩa đi.” Rồi Lily lẳng lặng cắt thịt
bỏ vào miệng làm Dominica thất vọng.
“… Ta vẫn sẽ chờ ngày còn mở lòng với ta. Những gì cần nói
ta đã nói hết rồi.”
Bầu không khí căng thẳng vẫn cứ duy trì trong căn nhà ấy. Mâu thuẫn giữa Lily và Dominica là gì? Rốt cuộc Lily nắm giữ bí mật gì? Mối liên hệ của cô ta với Louise?
Nhận xét
Đăng nhận xét