Sau khi trở về từ trận Ceritulus, nhóm Frorifel nghỉ ngơi
vài ngày rồi bắt tay vào vạch chiến lược để chuẩn bị cho mục tiêu tiếp theo là
Welvarendo. Nhưng vào ngày 20 tháng 6, có sự kiện khác xảy ra.
Tại phòng họp (Phòng làm việc của Rufus nay là của
Frorifel), Frorifel ngồi ở bàn làm việc đọc một lá thư, những người còn lại ngồi
ở bàn khách.
“Hakuruto muốn chúng ta làm đồng minh sao?” Aina ngạc nhiên hỏi
trong lúc bưng một khay trà bánh đặt xuống bàn rồi ngồi xuống.
“Chính xác là Vermillion, chúng ta chỉ là cầu nối.” Frorifel
đưa lá thư mời cho Ishekarda – người vừa tiến tới chỗ cô.
“Danh tiếng của chúng ta nổi đến mức đó rồi ư?” Sion vừa ăn
vừa hỏi, giọng điệu nghe rất ngờ vực.
“Ai biết. Đây có thể là lời giới thiệu từ Plavento, cũng có
thể là thỏa thuận bí mật của Vermillion.” Ishekarda cầm lá thư ngẫm nghĩ rồi
nói.
“Theo thông tin của Emila, ở đó hai thế lực Ayakashi và con
người vẫn đang giằng co. Nhân tộc chịu nhiều thiệt hại và có nguy cơ bị đẩy lùi
nên có lẽ họ muốn nhờ giúp đỡ.” Frorifel nói rồi đứng dậy đến ngồi ở bàn họp.
“Dù sao cũng đáng để thử. Chúng ta chỉ đi đại diện, còn lại
là của Vermillion.” Cô ấy kết luận.
“Em lo lắng sao, Aina?” Light hỏi.
“C-Có một chút.” Cô cười gượng đáp khi bị phát hiện đang suy
tư.
Vậy là họ quyết định đến Hakuruto. Người sẽ đi là Frorifel,
Ishekarda, Light và Aina.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Nhóm Frorifel khởi hành vào ngày 22 tháng 6. Cổng dịch chuyển
đưa họ đến Kinh đô dành cho nhân tộc, nằm ở miền Tây Hakuruto. Lâu đài to lớn
có thể thấy ở đằng xa thuộc về Thiên hoàng. Những dinh thự nhỏ hơn thuộc về các
gia tộc thuật sư - những người lo việc chiến đấu với các Ayakashi thác loạn.
Ngày trước ở ngoại giới Hinomoto, nhân giới và yêu giới luôn
chiến đấu với nhau. Khi nhân tộc giành phần thắng, Ayakashi phải tìm nơi khác sinh
sống, rồi chúng phát hiện con đường dẫn đến Margiland này. Sau một thời gian sống
ở vùng đất với ma lực dồi dào, chúng nâng cao sức mạnh và quay lại tấn công nhân
giới. Để bảo vệ thế giới bên kia, các thuật sư đến đây thành lập một trụ sở để
đàn áp Ayakashi, đảm bảo hòa bình hai bên. Sau này, có nhiều con người đến đây
và sinh sống. Họ xây dựng Kinh đô và cả triều đình ở phía Tây. Việc này đã đẩy Ayakashi
về sống ở vùng ngoại ô, nông thôn hẻo lánh và vùng biển phương Đông, được ngăn
cách với Kinh đô của loài người bởi một ranh giới bằng pháp lực của thuật sư
trên con sông lớn, sâu và chảy siết, chỉ có các thức thần sinh sống. Về phía
các Ayakashi nổi dậy do Kijin lãnh đạo đang mưu tính giành lại vùng đất này từ
tay nhân tộc. Thật ra Ayakashi chỉ ghét hậu duệ của con người đến từ Hinomoto.
Đối với người của Margiland, họ lại rất biết ơn, thân thiện và hiếu khách.
Thư mời đến từ nhà Shirakawa, đứng đầu trong các gia tộc thuật
sư chống Ayakashi. Họ sẽ đến và nghỉ ngơi ở đó, song vì đang có lễ nên nhà
Shirakawa muốn họ đến lúc hoàng hôn. Bây giờ mới quá trưa nên họ quyết định đi
đâu đó ăn uống và thăm quan. Trên đường đi, họ ghé vào một quán ăn.
“Vậy đây là Hakuruto, vừa quen vừa lạ.”
“Tớ có địa chỉ của nhà Aoki, cậu có muốn đến đó không?” Frorifel
đưa Aina một mẩu giấy nhỏ.
“Ể?”
“Sao tự nhiên con lại lúng ta lúng túng vậy?” Ishekarda hỏi.
“Thì cảm xúc lẫn lộn, không biết nói sao.”
“Vậy để anh đi cùng em.” Light thẳng thừng nói.
“…! Được ư?”
“Hai người họ tự lo được nên bớt hai chúng ta cũng không
sao.”
“… Vậy được! Cảm ơn đại ca!” Cô ấy nhận lấy tờ giấy của
Frorifel rồi định quay sang ôm Light.
“Này! Tránh ra!”
“Hahaha!”
Lúc bốn người đang cười nói vui vẻ, có một kiếm khách dõi theo họ từ xa và nở một nụ cười thần bí.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Có một bến tàu cho phép qua lại giữa bờ Tây và bờ Đông. Khi
Light và Aina gần đến đó để đi chuyến tàu đến lãnh địa của gia tộc Aoki, họ
phát hiện ra kẻ theo dõi và dụ hắn vào hẻm tối.
Hắn ta mang áo choàng và đội nón, nên không nhìn rõ được
khuôn mặt. Hắn rút kiếm ra và tấn công Light. Anh ta đã chặn được nó. Họ chỉ đấu
kiếm để tránh gây sự chú ý. Khi hắn ta bất ngờ di chuyển và tấn công đột ngột,
trước khi Light kịp đỡ, Aina đã đỡ bằng thanh đoản kiếm của mình và làm hắn nhảy
ra.
“Tự nhiên chen vào vậy đồ ngốc?”
“Không vì em biết người này. Kiếm thuật này, là anh phải
không, Shin?”
“Shin, không lẽ là tên đó…”
“Kiếm thuật của em khá tiến bộ đấy, Aina. Và thật mừng làm
sao em vẫn còn nhớ ta.”
“Đúng vậy mà! Nhưng tại sao anh lại theo dõi bọn em?”
“Ta đã nghĩ em gái của ta bị bọn chúng dụ dỗ nên muốn giải cứu.”
“Ể?! Họ là bạn em mà. Anh không nhận ra Light ngốc ngày nào
à?”
“Ta biết là ta hiểu lầm rồi.”
“Em gái ngươi hồi nào? Đừng biện minh!” Light nhấn mạnh.
“Fufufu. Để ta giới thiệu lại, ta là Aoki Shin, anh trai ruột
của Aina.” Anh ta bỏ nón ra và để lộ những cái sừng trên trán. Mái tóc anh ta
có màu xanh lam đậm và buộc tóc đuôi ngựa. “Vậy đã đủ để chứng minh chưa?”
“Ể, sao anh không nói cho em biết sớm hơn?”
Sau đó, Shin thu sừng lại.
“Ta rời đi trước khi em được sinh ra, thông tin cũng bị ngắt,
nên không biết là mình có em gái. Hơn nữa, lúc đó em đang sống rất vui vẻ ở cô
nhi viện, ta không nỡ nói ra nỗi nghi ngờ liệu em có phải là em gái của ta
không. Sau khi về nhà, ta mới biết những điều về em là trùng khớp với đứa em
gái mất tích của ta. Ta đã đi tìm em hằng năm trời.”
“Vậy sao?”
“Ừm. Không phải em đang đến bến tàu sao? Chúng ta phải nhanh
lên thôi.”
Với lời thúc giục của Shin, ba người họ khẩn trương lên thuyền.
“Sao ngươi lại đi cùng bọn ta?”
“Ta đi theo để bảo vệ em gái mình, không được ư? Với ta cũng
có công việc.”
“Hừm…”
(Hắn chắc chắn đang che giấu gì đó. Nhưng Aina lại tin hắn.)
Lúc họ cập bến, đi được một đoạn thì Shin lại từ biệt.
“Anh không cùng em về nhà ư?”
“Ta có việc phải làm, ta sẽ gặp họ sau.”
“Vậy, anh bảo trọng nhé.”
“Ừm, em cũng vậy, cả ông anh nuôi kia cũng thế nhé.”
“Vâng.”
“… Em có vẻ quý hắn.”
“Anh ấy rất dịu dàng và ân cần. Không giống như anh, là một
người hay cười và vui tính.” Aina phồng má bỏ đi trước.
(Mình rớt giá rồi à?)
Lúc đến nơi, họ thấy được một tòa thành to lớn không kém của
nhân tộc. Xung quanh là dinh thự của các gia thần và những ngôi nhà nhỏ của người
dân ở thị trấn. Tuy là lãnh địa của tộc Aoki những cũng có nhiều loài Ayakashi
khác sinh sống và làm việc. Gia tộc Aoki là một trong những đại gia tộc còn lại
của yêu giới, thống lĩnh một vùng lãnh thổ lớn ở phía Đông.
“Có ai không ạ?”
“Ai đó?” Những gia nhân với mái tóc xanh nhìn Aina với ánh mắt
hồ nghi.
“Tôi là Aina, là—”
“Cô là… công chúa Aina?!”
“Màu tóc và đôi mắt này, không nghi ngờ gì nữa!” Họ nhìn chằm
chằm vào cô. “Đúng là công chúa Aina rồi! Vào đây đi ạ!”
Họ kéo tay cô vào trong, Light cũng được phép vào. Aina và
Light được dẫn đến phòng khách nơi chủ gia tộc cũng là cha của Aina – Lãnh chúa
Aoki Kichima đang có mặt.
“Chúa công, ngài xem ai đã về này?”
“…” Họ sững sờ nhìn nhau, nước mắt chợt tuôn trào trước bất
kì lời nói nào.
“Con… là Aina?” Kichima bước đến mà không tin vào mắt mình.
“Vâng, thưa phụ thân.” Kí ức ùa về, cô mỉm cười ấm áp khi thấy
những giọt nước mắt của cha ruột mình.
“Tốt quá! Tốt quá rồi!” Ông dùng ngón tay cái để lau nước mắt
cho Aina, ôm chầm lấy cô thật lâu.
Light nhìn khung cảnh ấm cúng trước mắt, cảm động mà khẽ cười.
“... Còn kìa là…?”
“Anh nuôi của con đấy ạ, anh ấy đã chăm sóc con rất nhiều.”
“Vậy là con cũng đã có một mái ấm.”
“Endo, hãy dẫn chàng trai này đi nghỉ ngơi.” Kichima gọi một
người đàn ông bị tật một chân.
“Vâng, thưa chúa công.”
“Đa tạ ngài đã tiếp đón. Hi vọng hai cha con có thể tâm tình
thật nhiều.”
“Tạ ơn trên, con đã lớn lên và trở về đây an toàn. Hẳn Yoshina
sẽ rất vui khi biết tin con trở về.”
“Là mẫu thân ạ?”
“Đúng. Đến đây nào!” Ông ấy kéo tay cô đến chỗ bức ảnh thờ của
mẹ cô. Aina cúi đầu trước linh vị của bà.
Bà ấy là một người phụ nữ mang vẻ đẹp khuê các và hiền dịu, có
mái tóc màu xanh nhạt giống cô, trong khi cha cô có mái tóc màu xanh đậm giống
Shin.
“Làm sao con biết mà về đây?”
“Các bạn của con đã giúp con. Con đã lo lắng vì không biết
nên đối mặt với mọi người thế nào.” Cô bối rối đáp.
“Ừm.” Kichima nhìn qua Aina và sững hồn khi thấy thanh kiếm Tĩnh
Nghiên Hoàn của cô.
“Và Shin, con đã đến đây cùng Shin.”
“Shin?! Con đã gặp Shin à? Nó đâu rồi?” Nghe giọng Kichima thảng
thốt đến nỗi không tin được.
“Anh ấy có việc nên đi trước rồi ạ.”
“Vậy… à.” Ông hạ giọng lại một cách thất vọng. “Lần gần nhất
nó về đây là tang lễ của mẫu thân con. Nó từ bỏ việc thừa kế và đi lang bạt khắp
nơi. Tưởng như nó không bao giờ trở về. Yoshina đã khóc rất nhiều. Sau bao năm
mong chờ mỏi mòn từ ngày con bị bắt cóc nàng ấy đã ngã bệnh và ra đi mãi mãi.”
“…!” Aina rất xúc động.
“Shin thật là… sao anh ấy có thể vứt bỏ trách nhiệm như vậy
chứ?” Cô ấy bức xúc nói.
“Ta và Yoshina đã cãi nhau với nó khi cản nó đi theo Kijin.
Ta e rằng nó…”
“Anh ấy theo các Ayakashi phản động sao?”
“…” Ông ấy ngưng lại để lựa lời đáp.
“Vậy—”
Một thứ khí nóng tỏa ra khắp dinh thự khiến họ phải chạy ra
ngoài cổng để xem tình hình.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Trước lúc đó, Light đang đi tắm. Endo đứng ngoài một lát rồi
mới đi.
“Không ngờ có ngày công chúa Aina lại trở về với một người
anh trai khác.”
“Ông có ý nói về Shin đúng không?”
“Đã làm phiền ngài Light rồi.”
“Không sao. Tôi cũng muốn biết thêm về kẻ bí ẩn như anh ta.”
“Thiếu chủ ấy à, cậu ấy là một thiên tài có thể lãnh đạo
Aoki, là người học trò mà lão Endo này xem như con ruột. Nhưng hai mươi năm trước--!
Luồng hỏa khí này…?!”
“Có chuyện gì vậy, ông Endo?” Light vội hỏi.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
“Lão Kichima có nhà không? Ra đây ta bàn chuyện!”
Một người đàn ông trẻ với mái tóc trắng đỏ, buộc đuôi ngựa,
đôi mắt màu cây phỉ, đang hậm hực lườm qua liếc lại người nhà Aoki. Thuộc hạ của
hắn là một tên tóc đỏ với ánh nhìn nham hiểm. Hắn ta là người của Akaki, gia tộc
quỷ đỏ đã phục tùng nhân tộc.
“Cơn gió nào đưa thiếu soái Shirakawa đến đây vậy?”
“Ngươi phải mời ta vào nhà trước mới hỏi chuyện, không phải
sao? Sống yên lặng quá lâu làm các ngươi mất hết lễ nghĩa rồi hả?”
(Tên khốn hách dịch này!) Suy nghĩ của Aina.
“Thứ lỗi cho thiếu soái Haruki, Lãnh chúa Aoki. Chúng ta nên
vào nhà bàn chuyện cho dễ chịu.” Người có ánh nhìn nham hiểm, cười nói một cách
lịch sự.
“Sao phải lịch sự với bọn chúng chứ, Hosaka?”
“Mời ngài vào nhà.”
“Hừ!”
Tên đó hống hách bước vào nhà, có người rót trà và quạt cho.
“Vậy giờ ta có thể hỏi chuyện ngài chưa?” Kichima vẫn giữ
thái độ ôn hòa.
“Chưa! Ta muốn hỏi trước. Nữ nhân kì lạ kia là ai?”
(A! Lẽ ra mình nên thay đồ.)
“Đây là Aina, đứa con thất lạc mới trở về của ta.”
“Kính chào thiếu soái Shirakawa.”
“Vậy sao? Mà cô ta có vẻ cũng chả hơn loại thấp kém như các
ngươi là mấy.” Hắn ta cười khẩy.
(Mình muốn tẩn hắn một trận!)
“Thiếu soái Haruki, xin hãy vào chủ đề chính nhanh đi.”
Hosaka nhắc nhẹ Haruki.
“E hèm! Lí do ta đến đây là vì có người của chúng ta đã bắt
gặp thiếu chủ nhà các ngươi tham gia quân nổi loạn của Kijin.” Haruki khó chịu
nói.
“…! Có th—”
Haruki đập bàn.
“Không thể nào nhầm lẫn được! Các ngươi đã nói là không muốn
tham gia cuộc chiến. Giờ ta nghi ngờ các người có âm mưu khác.”
“Không đời nào! Không nhờ các ngài giúp thì Aoki chúng tôi
không thể có được sự yên ổn. Làm sao chúng tôi có thể--”
“Ngươi thì không nhưng con trai ngươi thì có đấy. Vì hắn từng
ẩu đả với người của bọn ta, bây giờ hắn ta đang có âm mưu lớn. Và người làm cha
như ngươi thì không làm gì để cản hắn được. Đã thể còn bao biện cho hắn suốt hai
mươi năm trời!”
“…”
“Sao? Ta nói trúng tim đen rồi chứ gì?” Haruki cười khẩy và
rút kiếm kề vào cổ Kichima. Hosaka không nói gì chỉ nhún vai thở dài.
“Này ngươi làm gì đó?! Bỏ kiếm xuống khỏi người phụ thân mau!”
“Aina, lùi lại!”
“Muốn gì, ả kì cục?! Ngươi có biết bất kính với ta sẽ để lại
hậu quả gì không?”
“Nhưng ngươi quá vô lí! Ta ghét loại ỷ quyền thế mà thích gì
nói nấy như ngươi!” Cô ấy chỉ thẳng tay vào mặt hắn.
“AINA!” Kichima cắn răng chịu đựng trong bất lực như thể ông
ấy không muốn điều này xảy ra lần nữa.
“Ả quái thú này, không muốn sống rồi phải không?!”
“Muốn chứ! Nên ta sẽ bắt ngươi phải ngậm mõm suốt đời!”
“Nếu vậy… hãy thắng Thái Dương Hỏa kiếm của ta trước!” Thanh
kiếm của hắn tỏa rực một bầu không khí nóng như của mặt trời. “Ta sẽ tận diệt
nhà các ngươi!”
“Ta sẽ giết ngươi trước khi ngươi làm điều đó!”
Aina và Haruki, Ao Oni và Thánh khí giả, nước và lửa… Phần
thắng sẽ thuộc về…?
Nhận xét
Đăng nhận xét