Trong lúc Light và Aina lên đường
đến tộc Aoki, Frorifel và Ishekarda đi thăm thú Kinh đô cho tới khi nhận được
thư mời. Họ đến tòa thành của Shirakawa và được mời đến phòng tiếp khách.
“Mời
các vị ngồi.” Tộc trưởng lịch sự mời hai người.
“Cảm ơn các vị sắp xếp công việc để
đến đây.” Hai bên cúi đầu chào nhau.
“Không cần phải khách sáo, Trưởng
thuật sư.”
“Giờ chúng ta sẽ vào chuyện
chính.”
Lúc cuộc họp mới đi được một nửa vấn
đề thì bỗng nhiên có tiếng báo động từ thức thần của chàng thanh niên có mái
tóc tím, ngồi cạnh Trưởng quan.
“Tsukihiko, chuyện gì thế?”
Thiếu nữ tóc xanh bên cạnh dường như biết chuyện liền thở dài.
“Haruki ca ca lại gây rối rồi!”
“…”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Aina dụ Haruki ra sân sau
để tránh thiệt hại tối thiểu. Cô dồn yêu lực vào thanh Wakizashi và giải phóng
về phía hắn, tuy nhiên đã bị ngọn lửa của hắn nuốt chửng.
“Ha! Từng đó yêu lực còn
chưa đủ gãi ngứa cho ta!”
<Hút Ảnh> Cô dùng ma pháp ngưng tụ nước
thành tấm kính hấp thụ sức mạnh của Haruki, nhưng giữa chừng nó vỡ ra.
“Thái Dương Hỏa kiếm là phước lành của nữ
thần mặt trời ở quê cha đất tổ Hinomoto! Thứ quỷ hèn hạ như ngươi hấp thụ chỉ tổ
hại thân!”
Ngay lúc đó, Light lao đến.
<Bước Chân Của Ánh Sáng> Anh ta tấn
công Haruki, ý định làm hắn phân tâm, tạo thời cơ cho Aina.
<Thái Dương Khuyên>
Những vòng mặt trời giữ cổ, tay và chân
Light lại và một nấm đấm lửa nhắm thẳng vào mặt anh ta.
“Đừng cản đường ta!” Light đang phải chịu sức
nóng rát từ những cái vòng.
“Nếu muốn qua đó, bước qua xác ta trước.” Cánh
tay Hosaka hóa đỏ, mọc ra những cái gai nhọn.
<Viêm Trảo> Những móng vuốt lửa bay về
phía Light.
(Để làm thế chắc mình phải phá sạch cái nhà
này mất.) Hai người họ nghĩ cùng lúc.
<Thủy Kính> Tấm kính ép Haruki vào
trong.
“Giờ thì ngươi hết đường thoát nhé!”
“Hahahaha.” Nhưng hắn ta thiêu cả tấm kính
và bước ra như không có gì.
“Năng lực khác biệt này dựa trên thứ thủy
ma thuật tầm thường của các ngươi phỏng? Hay lắm! Còn gì nữa nào?” Hắn ta cầm
chắc thanh kiếm bọc lửa, xoay vòng như bánh xe lửa lao đến chỗ Aina.
“Hự!” Cô ấy định bọc thủy ma thuật quanh thanh
Tĩnh Nghiên Hoàn để chặn lại, nhưng nó đã bị chém đứt trước khi cô hoàn thành
ma pháp.
(Thanh kiếm mà Shin tặng mình!) Aina mím môi.
Cô buộc phải dùng cánh tay Oni.
<Tụ Kính>
<Mãnh Dương Viêm Nhiệt>
Sẽ chỉ là vấn đề thời gian xem ma pháp của
hắn bị rút cạn trước hay là cánh tay của Aina bị thiêu trước.
“Xem xem thứ chấp niệm của lũ quái vật các
ngươi làm được gì!”
“Cả quỷ dữ cũng có niềm tin chính đáng, đừng
xem thường chúng ta!”
<Nhát Chém Ánh Sáng>
Hosaka chặn nó bằng cánh tay Oni của mình.
(Mạnh quá! Hắn nên bị “khóa” bởi năng lực của
thiếu soái Haruki rồi chứ?!)
Ngay sau đó, Light dùng nhát chém mạnh hơn
nhắm thẳng vào Haruki. Aina nhận ra và cố thoát ra nhưng bị hắn níu lại.
“AINA!”
<Mộng Nguyệt> Tiếng sáo du dương não
nề ngân lên làm bầu trời tối đen, thời gian trôi chậm lại, không khí như chảy hết
về vầng trăng kia.
<Sóng Thần> Hình bóng của một thanh Naginata
hiện lên trên bầu trời ấy. Từ đó, một cơn sóng dội xuống những con người đang
ngơ ngác kia giúp họ về lại thế giới thực, nơi mặt trời vẫn còn và bầu trời nhuộm
màu hoàng hôn.
Mọi người đều bình thường chỉ có Aina và Haruki
ngã xuống và rồi không cử động được.
“Anh Light, Aina, hai người vẫn ổn chứ?”
“Frorifel, sao cô lại đến đây?”
“Tôi đã đến nhà Shirakawa rồi cùng họ đến
đây.”
Light nhận ra hai người đứng ở trên tường
thành, họ lập tức nhảy xuống.
“Xin lỗi đã gây rắc rối cho các vị ở tộc
Aoki. Ta là Tsukihiko của nhà Shirakawa. Ta đã lệnh nghĩa đệ đến để bàn chuyện
với các vị nhưng nó lại đi gây chuyện thế này.” Anh ta cúi đầu.
Thiếu nữ cầm thanh Naginata lôi Haruki đến.
“Xin lỗi họ đi, Haruki ca ca!”
“Không đâu, Narumi! Cô ta tấn công ta trước
mà!”
“Xin lỗi ngay!” Cô gái tên Narumi trừng mắt
với Haruki và đặt thanh Naginata lên cổ hắn rồi nói.
“…! Xin lỗi.” Hắn ta nói một cách gượng ép.
“Chúng tôi cũng có lỗi, nên các vị không cần
phải làm quá lên!”
“Phụ thân…”
Sau một hồi đôi co, hai bên xin thứ lỗi rồi
kéo vào phòng giải thích mọi chuyện.
“Khi biết Haruki gây chuyện thông qua thức
thần truyền tin từ Hosaka, chúng tôi lập tức đến đây.”
Hosaka gọi thức thần đó ra cho mọi người
xem.
“Hosaka!”
“Nhiệm vụ của tôi là giám sát ngài, nhưng nếu
ngài lên cơn thì tôi cũng không giải quyết được.”
“Ngươi!”
“E hèm!” Tsukihiko nhắc nhở làm Haruki phải
yên lặng.
“Về việc nhìn thấy thiếu chủ nhà các vị
tham gia quân Kijin là thật. Bởi vì những thuật sư từng gây sự với Aoki hai
mươi năm trước đều đã bị nhắm đến và chết rất thê thảm. Tôi muốn các vị hỗ trợ
trong mọi khả năng có thể.”
“Thú thật, Shin rất ngưỡng mộ Kijin và
không thích thuật sư. Nhưng nó là đứa hiểu chuyện nên ta không thể tin được nó
lại đi nổi loạn như thế… Nếu nó thật tình làm thế thì Aoki chúng ta phải chịu
trách nhiệm lôi cổ nó về.”
“Đa tạ các vị đã hợp tác với chúng tôi. Hãy
cùng cố gắng xây dựng một tương lai hòa bình giữa hai giới.” Tsukihiko mỉm cười
dịu dàng và nói.
Sau đó, Aina và Light theo những người còn
lại về nhà Shirakawa.
“Xin lỗi vì phải đến ngày mai con mới có thể
dành thời gian cho mọi người. Hẹn gặp lại phụ thân!”
“Bảo trọng nhé, Aina!”
“Con lại có thêm một người anh và một người
cha rồi.” Cô nói với Ishekarda.
Trong khi họ đang lên xe để về Shirakawa, một
đám Ayakashi thèm thuồng tính lao tới tấn công thì bị một lưỡi kiếm đen chém chết.
Chúng biến thành hắc khí nạp vào thanh kiếm đó. Shin thu kiếm lại. Anh ta đến
nơi các Ayakashi khác đang đợi và muốn đưa thanh kiếm cho một tiểu yêu một mắt.
Cậu nhóc Ayakashi đó lại cầm thanh kiếm khác - thanh kiếm Shin đã dùng khi đấu
với Light.
“Shin đại nhân, đừng có đưa tôi giữ thanh
kiếm quan trọng nữa! Ngài không biết lão chồn đó đe dọa tôi như nào đâu!” Cậu
ta phàn nàn.
“Xin lỗi, Kiriku. Thánh Kiếm sẽ nhận ra
thân phận của ta mất.” Anh ta quay về phía đoàn người để theo dõi đến khi họ đi
mất hút.
“Thật không phí công ta đến xem kịch hay,
Aina và Light đã tác động được đến Thánh khí giả Haruki.” Shin rút sợi dây buộc
tóc ra để mái tóc dài bay theo gió. “Chúc em may mắn, Aina!”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Khi nhóm Frorifel về nhà Shirakawa, mọi người
được chào đón nồng nhiệt. Họ bắt đầu thời gian nghỉ ngơi trước việc ngày mai.
Sau khi ngâm mình trong suối nước nóng,
Aina vui vẻ ngân nga, bước về phòng ăn thì gặp lại Haruki. Hai người họ lườm
nhau một hồi lâu rồi định bỏ đi như không có gì.
“Xin lỗi.”
“…!”
“Tại ta không kiềm chế được bản thân, tí nữa
làm hỏng việc. Xin lỗi…”
“Sao tự nhiên trời mưa vậy???”
“Hả?! Ta nói nghiêm túc đó!”
“…?”
“Ba anh em chúng ta là những trẻ được chọn,
riêng ta từng được một tuyết nữ nuôi lớn. Nhưng cô ấy lại bị thiêu đến tan chảy
bởi chính đồng loại của mình – Đông quân Ayakashi. Chúng cho rằng bà đã phản bội
yêu giới để bảo vệ con người là ta. Ta luôn căm hận đám quân nổi loạn đó và muốn
chính tay tiêu diệt chúng càng sớm càng tốt. Việc cứ ngồi vào bàn đàm phán với
Ayakashi khiến ta bực tức và căm ghét bản thân, nên chỉ biết xả giận lên người
khác. Chính ta cũng hiểu rõ không phải Ayakashi nào cũng xấu xa. Họ cũng có gia
đình và người thân yêu để bảo vệ. Họ cũng có thể phân biệt đúng sai.” Hắn rầu
rĩ hối hận nói.
“Không phải cứ lấy quá khứ ra biện bạch là
được đâu, tôi không phải là người dễ dàng bỏ qua quá khứ. Ai đối xử tốt với
tôi, tôi sẽ không quên họ. Nhưng với những kẻ đối xử tệ bạc với tôi, đặc biệt với
gia đình và bạn bè của tôi, tôi sẽ không bao giờ tha thứ!”
“Ta không yêu cầu cô tha thứ cho ta. Ta chỉ
muốn thành thật để không bị hiểu lầm.”
“Chúng ta giờ đang cùng hội cùng thuyền nên
chịu thôi. Sau này lúc không còn liên minh gì nữa, tôi sẽ tận tay giết anh.”
“Thật hả trời?”
“Hihi, ai biết được?” Aina cười khúc khích.
“Mà ta cũng không ngại quyết đấu với cô lần
nữa đâu. Cô mạnh lắm. Nhưng ta chắc chắn sẽ đánh bại cô.” Anh ta cười tự mãn.
“Không, tôi sẽ chiến thắ--”
“Thiếu soái Haruki đang nói chuyện thân thiết
với một cô gái kìa!”
“Người như ngài ấy tôi tưởng chả cô nào dám
lại gần.”
“Nhầm rồi!!!” Họ đồng thanh hét lên.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày 23 và 24, Aina về thăm gia đình cùng Light. Họ ôn lại nhiều kỉ niệm vì Aina bị mất trí nhớ về những việc xảy ra trước khi cô lưu lạc.
Nhóm Frorifel cũng tranh thủ đi thu thập các trang Akasha được hình thành lần này và các trang mà nhân tộc lẫn yêu giới chưa tìm ra. Light chịu trách nhiệm tìm kiếm ở nhà Aoki.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày 25 tháng 6 năm 692.
Sau khi kí kết giao thương và hỗ trợ lực lượng,
nhóm Frorifel trở về Hanlvet. Aina cũng tới nhà Aoki từ biệt cha trước khi đi.
“Mau đi thôi, Aina.” Light bất đắc dĩ nói
khi thấy cô ấy bịn rịn nhìn phụ thân.
“Nếu con muốn thì cứ ở lại đi.” Ishekarda
cười dịu dàng, nói.
“Không đâu, nhiệm vụ tiếp theo rất quan trọng.
Sao thiếu phần con được chứ?” Cô nhìn mọi người ở gia tộc Aoki lần nữa rồi vẫy
tay tạm biệt.
Aina không phải là người duy nhất lo lắng về
chuyện từ biệt.
“Chúa công, người đang lo sợ công chúa sẽ
giống như thiếu chủ sao?” Endo thầm hỏi Kichima.
“Đúng vậy. Nhưng ta cũng có một niềm tin lớn
rằng Aina sẽ không phạm phải sai lầm của Shin. Vì bên cạnh con bé có những người
thấu hiểu và dẫn dắt con bé trên con đường đúng đắn.” Ông mỉm cười nhìn những
cánh hoa nhảy múa trong gió. “Đúng không, Yoshina?”
Khi đến chỗ cổng dịch chuyển, có một điều bất
ngờ xảy ra. Cô ấy được Haruki tặng quà!
“Gì nữa đây?”
“Ta đã làm hỏng thanh kiếm của cô nên phải
đền. Nó chỉ là một thanh Wakizashi bình thường, không chịu được yêu lực đâu đấy.”
Haruki quay mặt, mở một mắt nhìn Aina. Hosaka đứng sau tủm tỉm cười rất khả
nghi.
“… Xem ra không có bùa chú gì. Vậy thì tôi
xin nhận.” Aina hơi ngạc nhiên một chút nhưng rồi cũng niềm nở nhận lấy.
Thật ra thanh kiếm Tĩnh Nghiên Hoàn của
Shin tặng cô vẫn có thể hồi phục được, nhưng phải về Hanlvet chờ Rufus sửa. Khi
lên cổng dịch chuyển, một cảm giác bất an bao trùm lấy tâm trạng của Aina.
“Cậu ổn chứ, Aina?”
“Ừm, cảm ơn Frorin.”
(Mọi thứ vẫn ổn mà… đúng không?)
Nhận xét
Đăng nhận xét