Ngày 27 tháng 5, nhóm Frorifel lên
đường chuẩn bị về thương đoàn Hanlvet. Người họ đang đợi là Yurii.
- Cuối cùng cũng được thư giãn.
Đây đúng là một đất nước tuyệt vời! - Nadera nói.
- X-X-Xin lỗi… vì đã để mọi người
phải đợi... - Yurii vừa thở dốc vừa nói.
- Thể lực của cậu tệ thật. –
Zounan được dịp cười trả đũa. - A! Cậu vừa mới cắt tóc sao, Yurii?
- Đúng! Bởi vì từ nay tôi không
còn là Yurii Venizelos yếu đuối nữ tính nữa, mà là quý ông tương lai Yurii Mandrapilias!
- Cậu đã thay nam phục nhưng nhìn
thế này—
- Vẫn chưa được! - Nadera chen vào
khi Zounan đang nói.
- Tôi đã nghe mọi người nói, nhưng
dù thế nào đi nữa, tôi vẫn chưa tin được—
- Chị thấy tôi như thế nào? Đó là
tên Quốc vương ban cho tôi đó!
- Trông cậu, ừm, nam tính hơn rồi.
Tên mới cũng rất ngầu!
- Chị nói thế thì tôi vui rồi! - Yurii
đánh mắt, cười nham nhở với Sion và Nadera.
(Không phải tên nhóc này muốn làm
tình địch của mình đấy chứ?) - Sion lườm lại Yurii.
(Con đường để chinh phục Lauren cô
nương thật khó nhằn, thôi thì mình bỏ vậy.) - Nadera thở dài.
- À tôi cũng có tên mới đó, là
August…
- … – Họ bàn luận rôm rả mà quên mất
Zounan.
Anh ta giận dỗi, tiếp tục công việc
sắp xếp hàng lên cổng dịch chuyển và giao số hàng còn lại vừa được chuyển đến.
Họ nhanh chóng ổn định rồi trở về.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Khi Frorifel vừa bước chân ra khỏi
cổng dịch chuyển, Renka vội chạy đến.
- Chúng ta có vài vị khách khó nhằn
đấy!
Lúc bước ra phòng khách, họ thấy một
phụ nữ giàu có xinh đẹp đang ngồi đó. Cô ta có mái tóc vàng óng và đôi mắt tím
nhạt. Ishekarda dường như không có cách đuổi cô ta về.
(Lại gì đây? Lão sói này!)
- Tên ta là Marlene January, cũng
là một thương nhân. Cậu là Lauren Hanlvet, chủ thương đoàn này đúng không?
- Vâng, tôi có thể giúp gì cho phu
nhân?
- Về việc cậu là người nhà
Vermillion và đang có mối liên thương với Plavento có thật không?
- Đúng vậy ạ.
Marlene bước đến, mặt đối mặt với
Frorifel.
- Dù đám hám lợi đã cố che giấu,
nhưng với ta, không khó để tìm ra sự thật. Ta nghĩ rằng, các người đang có ý định
điều khiển chúng ta nhằm đạt được mục đích sâu xa nào đó.
Frorifel chỉ mỉm cười, cô nói:
- Mục đích sâu xa mà các thương
nhân hướng tới, phu nhân còn không biết sao? Tôi có thể thống trị giới thượng
lưu, nhưng tôi không làm thế. Hãy nhìn những món hàng thượng phẩm đến từ
Greakia này, đều do chính Quốc vương thông qua.
Bà ta nhìn những báu vật lấp lánh,
trang phục với chất liệu vải cực hiếm và đồ cổ quý giá. Những thứ này nhìn sơ
qua cũng biết là hằng chính cống.
- Vậy lí do của cậu cho việc không điều hành bọn ta trực tiếp,
mà lợi dụng làm thị trường, là để lôi kéo thế lực trong chính trị đúng không?
- Phu nhân quả nhiên tinh tường.
Marlene bật cười một cách duyên
dáng. Nhìn điệu bộ có thể đoán, bà ta từng là con gái nhà quý tộc cấp cao.
- Hay lắm. Ta nghĩ cậu hẳn là người
trong Hoàng thất hoặc ít nhất vẫn ủng hộ Sunigtaina. Ta đang băn khoăn có phải
sau khi Gerhardt bệ hạ và Thái tử qua đời, bọn chúng chỉ là những con rùa rụt cổ,
nhưng xem ra ta đã tìm được chỗ để gửi gắm hi vọng rồi.
- Ý phu nhân là…
Marlene lấy một mảnh mật mã Senha
trong chiếc túi bên mình.
- Ta lấy thứ này từ cha, trước khi
ông thay đổi phe phái. Yên tâm, ông ấy muốn bảo vệ ta nên không nói cho ai biết
đâu.
(Là người duy nhất tới tận đây! Vì
vậy mà chỉ có bốn người liên lạc lại kể từ lần họ trả lời.)
- Cha ta là cựu Hầu tước Marinet,
anh trai Hoàng hậu Michelle. Nếu Draglens thể hiện lòng trung thành với
Gerhardt bệ hạ bằng đao kiếm thì Marinet thể hiện bằng tài sản. Nhưng đó là thứ
không vững chắc. Chúng ta đã phất lên như diều gặp gió cũng nhờ Gerhardt bệ hạ,
vậy mà cha ta lại quyết định phục tùng Guinestain và phỉ báng Người. Nếu bà nội
mà còn sống, chắc sẽ không đến nỗi. Ta chỉ có một gia tài nho nhỏ mà chính phủ
thổi một cái là bay, nên nếu có một lực lượng chính trị như của cậu thì không
gì bằng.
- Tôi nhớ ra rồi. Đa tạ phu nhân.
- Ta khá phân vân về mảnh Senha, nên
mới đi tìm hiều. Ta cũng đã gặp nhiều nghĩa sĩ muốn nổi dậy, nhưng trấn tĩnh họ
để chờ thời cơ. Nếu cần ta có thể liên lạc với họ ngay.
- Thật tốt khi nghe được rằng
Sunigtaina và Phụ hoàng vẫn được yêu quý.
- Phụ hoàng? Vậy cậu là Hoàng tử
sao? Ta không nghĩ có Hoàng tử nào giống cậu. Đúng rồi, Alexis điện hạ rất…
- Frorifel Van Sunigtaina. Hân hạnh
được hợp tác, phu nhân January!
- À, Công chúa ở Aerias phải
không? Tôi không đến đó mà chỉ nghe đồn thôi. Thứ lỗi vì đã bất kính với Người.
– Marlene vội hành lễ, Frorifel ra hiệu không cần thiết. - Vậy thông tin về việc
Người đã tự sát là sai sao ạ? Cậu tóc trắng kia là thiếu chủ của Draglens đúng
không ạ?
- Đúng vậy. Cũng dễ hiểu mà, ta
không được nổi bật lắm.
- Không đâu. Mái tóc màu gạch của
Gerhardt bệ hạ pha chút sắc đỏ của Hoàng hậu Roselia, đôi mắt màu hồng đỏ được nữ
thần mùa xuân ban tặng. Thật rực rỡ và kiêu hãnh! Người được thừa kế những tài
năng của hai người họ, chỉ là chưa đến lúc bừng nở thôi.
- Phu nhân quá khen rồi.
- Haha, đó là linh cảm của tôi
thôi.
Mọi người đều thờ phào vì mọi chuyện
đã được giải quyết êm xuôi. Marlene rời đi sau khi bàn bạc về việc quảng bá số
hàng của Greakia trong giới thượng lưu một cách thầm lặng hết mức có thể, thêm việc
cứu trợ người dân bằng tiền của Hanlvet và tập trung liên lạc với những nghĩa sĩ.
- Thật may vì mọi chuyện vẫn ổn thỏa.
- Renka thở phào.
- Ngài đã nhìn ra việc này sao? - Frorifel
hỏi Ishekarda.
- Tôi chỉ thấy là có ai đó khá quyền
lực sớm muộn sẽ đến để hợp tác với chúng ta.
Sau khi cô ấy rời đi, vị khách
khác lại đến. Họ chỉ mới chú ý là lần này Rufus không có mặt.
- Ngài Clinder! Cả Emila nữa.
- Lâu quá không gặp, meow!
- Không chỉ thỏa thuận thành công
với Greakia mà còn tìm thấy đồng minh trong nước. Chúc mừng! Chúc mừng!
- Đừng nói với tôi, ngài Clinder
là người đưa bà ấy đến?
- Bà ấy tự đánh hơi được nên mò tới
thôi.
- Vậy thì, ngài đến đây có việc
gì?
- Lần này ta muốn đích thân đến lấy
hàng, cũng để xem tiến triển thế nào rồi. Với lại, Emila không được khỏe, nên
ta phải đưa cô ta đến đây.
- Sao đột nhiên lại yếu đi vậy?
Bình thường tăng động quá nên giờ sinh bệnh hả? - Sion vừa nói vừa lên mặt.
- Vì đang mệt nên tôi xem đó là lời
hỏi thăm của cậu. Hừ!
Sau khi nhờ Aina đưa Yurii đi nghỉ,
Frorifel mới bắt đầu hỏi:
- Quan trọng hơn, về vấn đề của
Homunculus thế nào rồi?
- Cô có thể sử dụng quỹ tiền hiện
tại trước đã. Gia chủ của tôi chỉ đưa một nửa bản ghi chép và nói rằng cô đã có
nửa bản kia rồi.
- Là bản tôi có được từ chỗ
Georgios.
(Chúng ta đều quyết định giấu nó với
Quốc vương Celan. Hơn nữa, Yurii cũng không biết rõ về việc này. Nó lại có lợi
hơn cho mình.)
- Vậy là ngài ấy đã biết được. Còn nữa… - Đột nhiên Emila
cúi gầm mặt xuống, một tay đặt lên ngực, vẻ khó thở.
- Cô sao vậy, Emi—
- Kính gửi lời cầu chúc từ quỷ tộc, Freya! - Cô ấy nói bằng
giọng nghiêm trọng và nham hiểm. Không, đó không phải là giọng của Emila.
- …! - Mọi người đều đứng hình bởi giọng nói đó.
- … Ể, mình đã làm gì vậy?! Là do ngài ấy đó! Ngài ấy đã làm
gì đó! Tôi không biết! Ngài ấy là vậy đấy, meow!
- Thế sao? - Sion nghi ngờ hỏi.
- Thật đó, meow! – Emila vừa toát mồ hôi, vừa khẳng định.
Khi nhận ra Emila không nói dối, mọi người quyết định bỏ qua.
Suy cho cùng, người cô ta nhắc đến không phải là người nên đem ra bàn tán.
(Chết tiệt! Lại đẩy mình vào thế khó xử vì trò nghịch ngợm của
cô ta!)
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Hai đêm sau (29 tháng 5), sau khi
Nadera, Renka và Zounan tạm về Plavento để chuẩn bị cho việc chọn lọc các sứ thần
đến Greakia trong lúc chờ xây dựng, chỉnh trang sứ quán.
Ishekarda gọi Frorifel, Sion,
Light và Aina đến phòng làm việc sau khi phát hiện ra manh mối mới về các trang
Akasha mà họ sở hữu. Ramiel cũng hiện hình. Emila thì trông chừng Yurii.
Ishekarda chủ trì cuộc họp:
- Tổng cộng chúng ta đang có bốn
trang Akasha, ta đã dịch được theo bảng phiên dịch ngôn ngữ Thiên giới. Theo thứ
tự số trang là: Trang về Medusa, trang về Bạch Long, trang về viên sapphire,
trang của Công chúa. Nhờ có ma thuật của Công chúa và Light và pháp cụ của
Rufus, viên sapphire đã trở về hình dạng trang sách. Bây giờ chúng ta có thể sản
xuất những viên đá sapphire với ma lực hắc ám. Về mặt nội dung thì cũng không
rõ ràng hơn so với những gì ngài Ramiel và Công chúa thấy là mấy.
“Tại một nơi chưa ai đặt chân đến, tại một thời điểm con người không thể
nhận thức được, sản sinh ra thứ năng lượng hắc ám ngoài sức tưởng tượng. Chúng ùn
ùn kéo đến như muốn nuốt trọn đất nước Terulna nhỏ bé. Người dân hoảng hốt bỏ
chạy để tìm kiếm bầu trời trong xanh và không khí trong lành. Song Quân chủ của
Sapphire vẫn hiên ngang đứng trên tòa lâu đài bị quỷ ám, bước ra đón tiếp nguồn
ma lực chằng lành với tâm thế ngạo nghễ.
Hắn đã chuẩn bị tinh thần cho trận chiến cuối cùng tại chốn hoang vu lặng
lẽ này. Hắn đến đây là để hiến dâng tất cả sức lực cho những người dân mà hắn
muốn bảo vệ. Dẫu cho còn nhiều thứ hắn muốn chứng kiến, muốn lắng nghe, muốn ngửi
thấy, muốn chạm tới, muốn trải nghiệm. Dẫu cho còn nhiều người hắn muốn gặp,
nhiều điều hắn muốn hủy hoại. Song tất cả những điều này đều hội tụ ở nguồn hắc
ma thuật kia. Cả đời này hắn thích nhất là những viên sapphire lấp lánh, nên hắn
muốn cuối đời mình cũng được như chúng.
Với tất cả quyết tâm, hi vọng và cả nuối tiếc lẫn phẫn nộ, Vị Vua của
những viên sapphire lập một kết giới bao quanh nơi hắn xác định sẽ bị tàn phá.
Một đàn Wyvern đông nghịt bay ra từ nguồn sức mạnh màu đen. Chúng bị thu hút bởi
hắn và theo bản năng lao đến toan xé xác hắn. Hắn dùng hắc ma thuật bẩm sinh mạnh
mẽ của mình để giết bè lũ Wyvern bằng nhiều cách. Ma pháp của hắn tạo thành
hình lưỡi kiếm, thành lốc xoáy cắt đôi bọn chúng. Khi hấp thụ magia của hắn, lũ
Wyvern lập tức hóa thành tro bụi. Cứ như vậy, hắc khí trong người hắn được
thanh tẩy cùng với tâm hồn đang trở nên tốt đẹp của hắn. Linh hồn tựa như viên
ngọc lam của hắn đến cuối cùng vẫn sáng rực rỡ trước khi tan biến hoàn toàn.”
- Lần đầu được thấy một trang Akasha, thế ra đây là cách nó trình bày. Toàn bộ nội dung trên hai mặt giấy, còn có hình vẽ nữa. – Aina trầm trồ.
- Phải, trong một số trang nhất định
sẽ bao gồm một sự kiện, giống như một chương sách vậy. Trông có vẻ nội dung đã
gói gọn trong một trang, nhưng nếu không có tên, thời gian, địa điểm ở đầu mỗi
chương thì có nghĩa đây không phải là tất cả. – Frorifel nói.
- Nhưng sự kiện này nghe lạ quá,
có ai biết không? Quân chủ của Sapphire là ai? Terulna là nước nào? – Sion
khoanh tay suy nghĩ rồi hỏi.
Người thì lắc đầu, người thì đang
lục soát trí nhớ của mình.
- Chắc là từ những thời kỳ trước.
Nếu nơi đó quá nhỏ, quá ít người biết thì lịch sử bị thất lạc cũng không phải
chuyện lạ. – Ishekarda nói. – Tiếp tục chủ đề chính, qua trang sách của Công
chúa được tạo ra ở Plavento và trang được tạo ra ở Kho tàng, một nghi vấn của
tôi đã được giải đáp. Đó là việc trang Akasha được hình thành ở đâu sẽ về lại
nơi đó.
- Vậy tại sao chúng ta lại mất nhiều
thời gian mới lùng sục ra chúng sau đó? – Aina nêu lên thắc mắc của mọi người ở
đây.
- Các trang sách cần một thời gian
để ngụy trang và tìm nơi ẩn giấu, trong khi trước đó con người luôn tìm ra
chúng dưới hình dạng đã được ngụy trang. Hơn nữa, một vài biến động ở nơi khai
sinh có thể khiến các trang sách bay đi chỗ khác, còn có khả năng chúng phải đổi
nhiều chủ nhân. – Ramiel giải thích.
- Ali Zenbach vừa biến mất, trang
Akasha về phong ấn Hắc Long liền rơi xuống. Điểm khởi đầu của sự kiện là trận
chiến giữa Plavento và Tulenkka. Các trang Akasha về nó đã đi đâu? Chúng chỉ mới
được hình thành. – Frorifel nhíu mày.
- …
- Nghe hơi điên rồ, nhưng có thể
Ali Zenbach đã thu thập chúng trước khi được Công chúa triệu hồi. Một hồn ma thoát
ẩn thoắt hiện như ông ta chắc có chỗ giấu mà chúng ta không tìm ra. – Sion nói
nhưng cũng không tin được lời của mình.
Ishekarda chỉ tay vào trang Akasha
thứ hai họ có được:
- Nói tiếp về Ali Zenbach, trước tiên,
trang sách của Tulenkka.
“Ngày 30 tháng 6 năm 822 Thời kỳ lịch sử thứ 3, Lãnh địa Gió: Phong ấn
Bạch Long – Hộ thần Lãnh địa Gió.
Trên cánh đồng gió bất tận, Ali Zenbach và Bạch Long sầu não nhìn nhau
vì quyết định sẽ trao quyền trợ giúp người dân cho Baily Sylph. Rồi bỗng nhiên
những sợi xích trắng trói lấy Bạch Long, nó bất ngờ và vùng vẫy. Nó hỏi Ali
Zenbach muốn gì, tại sao lại phản bội nó.
Hắn trả lời: ‘Nhiệm vụ của chúng ta ở đây đã chấm dứt. Thần linh phải
phù hộ cho chúng dân, bằng hữu phải giúp đỡ nhau khi cấp thiết.’
Bạch Long thất vọng vì ngươi tri kỷ của mình, nó nhận ra mình không thể
chống đối hắn, nó hoàn toàn bất lực trước khí lực đế vương tỏa ra từ hắn. Bạch
Long mệt mỏ và chán nản, nhắm mắt thiếp đi.
No không hề hay biết, có hai kẻ mặc áo choàng trắng khác xuất hiện từ
cái bóng của Ali Zenbach. Tên tóc đen hô lên: ‘Chiết xuất linh hồn’, ma pháp đã
tách linh hồn Bạch Long và tên tóc vàng hô lên: ‘Linh thần sử sách’, ma pháp
đưa nó vào Akasha. Thân xác của Bạch Long tan nát bởi sự siết chặt từ những sợi
xích trắng. Ali Zenbach biến mất khỏi vùng đất mãi mãi. Nhưng nguyên thần họ vẫn
sống trong trang sách này để giúp đỡ khi chúng dân cần đến.
Hết sự kiện.”
- Tôi thậm chí đã hỏi ngài Bạch
Long về thời gian, nhưng xem ra ngài ấy không nhớ rõ, cũng không biết trang
Akasha viết như thế nào. Khi chạm vào trang sách cũng chỉ bị kéo vào cánh đồng
gió chứ không nhận được ma pháp phong ấn nào.
- Hơn nữa, không như ký ức của Bạch
Long và lời của Ali Zenbach, còn có hai kẻ khác ăn mặc giống ông ta. Một sử dụng
quang ma thuật, một sử dụng hắc ma thuật, thực hiện việc phong ấn. Vậy chúng mới
là chủ nhân cũ của Ramiel và Hugo? Hay chỉ là phân thân của Ali Zenbach? –
Light tiếp tục đặt ra vấn đề.
- Điều này chúng ta không biết được.
Song có vài điểm giống với trường hợp của Medusa:
“Ngày 9 tháng 10 năm 675 Thời kỳ lịch sử thứ 3, Thủ đô Suthanis,
Henland: Phong ấn Medusa – Nữ quỷ tóc rắn.
Trong trận chiến điên cuồng với vị anh hùng, thuật hóa đá của Medusa mất
tác dụng, đầu của những con rắn cứ lần lượt rớt xuống. Nó không muốn thừa nhận
sự bất lực. Đột nhiên một cơn bão đen sì mang linh hồn Medusa ra khỏi xác. Linh
hồn nó không hiểu chuyện gì, vẫn nhìn lũ người ngu xuẩn chém thân xác và giơ
cao đầu nó ăn mừng. Nó tức giận nhưng có thể làm gì?
Một góc khuất ít biết đến của Henland hoành tráng, Medusa gặp một người
phụ nữ tóc xanh biển với gương mặt đượm buồn tên là Varieri. Nó muốn cấu xé cô
ta nhưng hoàn toàn bị cô ta kiểm soát. Người phụ nữ hỏi nó có muốn làm lại cuộc
đời.
Medusa gật đầu, bảo: ‘Nhất định ta phải trả thù!’
Người phụ nữ buồn bã nói: ‘Vẻ ngoài của ngươi xấu xí đâu có nghĩa mọi
thứ về ngươi đều xấu xí. Hãy nhuộm cho thế giới của ngươi những màu sắc xinh đẹp
nhất thay vì màu đen của hận thù và mất mát. Rồi ngươi sẽ tìm ra thứ hạnh phúc
giản đơn khác.’
Hàng lông mi của Medusa khẽ động, hình như nó hiểu ra điều gì đó. Nó muốn
được ngắm nhìn những thứ tươi đẹp như hồi còn xuân sắc.
Nó hỏi lại cô ta: ‘Ngươi có cách nào không?’
Varieri mỉm cười. Đằng sau cô ta là một người sở hữu mái tóc màu hoàng kim.
Đằng sau hắn lại là một tử dực thiên thần. Ma pháp của thiên thần đó nhấn chìm
Medusa vào giấc ngủ vĩnh hằng trong Akasha. Nó vừa thiếp đi vừa lẩm nhẩm khao
khát của mình.
Hết sự kiện.”
- Thiên thần đó là Ramiel? – Light
hỏi.
Ramiel chỉ nói:
- Cách làm thì đúng là một rồi.
- Cô gái mà Medusa gặp có thể là
chuyển dạng của Ali Zenbach chăng? – Aina băn khoăn.
- Đôi mắt của Varieri không được nhắc đến, Medusa cũng không
nhìn thấy. Trang phục cũng vậy. Khả năng này là rất lớn. – Ishekarda có vẻ chắc
chắn.
- Chiếc gậy của Ali Zenbach đã phản
ứng khi ở mật thất. Cộng thêm thái độ chắc chắn của Georigios nữa, Công chúa có
đồng ý không? – Sion nhìn Frorifel.
- Cách nhau hơn cả một trăm năm, nếu
vậy Ali Zenbach - Varieri là pháp sư, hiền nhân hay phù thủy? Khả năng Varieri
là Godine thì không thể hoán chuyển hình dạng. Cũng hợp lí nếu là hai người
khác nhau. Ali Zenbach có lẽ đã kế thừa từ người phụ nữ đó. – Frorifel nói. -
Đã từng có pháp sư, hiền nhân hay phù thủy nào là chủ nhân của ngài chưa, ngài Ramiel?
- Ta không nhớ. Nhưng khả năng rất
rất thấp.
- Những chi tiết được ghi lại y hệt
những gì Medusa nói, là những chi tiết đặc trưng mà bà ta nhớ được. Bà ta cũng
không nhớ chính xác thời gian. Khi chạm vào trang sách, nó cũng chỉ gọi Medusa
trong người Yurii ra ngoài mà thôi. – Frorifel tiếp lời.
- Henland, nghe quen quen... –
Sion vắt óc cố nhớ ra.
Frorifel thở dài:
- Đấy là tiền thân của Greakia.
Anh đã ngủ gật trong giờ lịch sử, đúng không?
- Ặc! Nhưng tôi cam đoan thuộc
không thiếu một chữ sử nước nhà!
- Thôi nói chuyện này đi. Các
trang có niên đại gần đây cũng giống như trang của Frorin, được viết dưới góc
nhìn khách quan. Hai trang này lại miêu tả suy nghĩ của Medusa và Bạch Long. Varieri
và Ali Zenbach có thể chỉnh sửa và xóa thông tin về mình chăng? – Aina tỏ ra khỏ
hiểu.
- Chỉnh sửa Akasha? Ta không nghĩ
thế. Akasha là thiên thư, chỉ chứa đựng chân lí. – Ishekarda nom vẻ chắc chắn.
- Hoặc là Varieri bị xóa lai lịch.
Nên thông tin mới toàn từ góc nhìn của người bị phong ấn. Chúng ta không biết
những kẻ bị xóa lai lịch có được Akasha ghi chép không mà. Ngài Ramiel nghĩ thế
nào? – Frorifel quay sang hỏi Ramiel.
- Mọi thứ đều là suy đoán. Những nếu
đã là cuốn sách sự sống thì không thể bỏ sót những sự kiện quan trọng.
- Khoảng thời gian Ali Zenbach ở
Lãnh địa Gió được ghi lại rất kỹ, người dân đều biết về ông ta. Nếu biết được
khởi đầu của Lãnh địa Gió, tức lúc Ali Zenbach mới đặt chân đến, chúng ta có lẽ
sẽ có được chân tướng. Những trang đó đã được quốc gia, bộ tộc nào tìm thấy hay
chưa, hay cũng bị ông ta đem đi giấu rồi? – Sion suy luận.
- Trang của viên Sapphire, kể về
cuộc chiến giữa Quân chủ Sapphire và đàn Wyvern, lại nêu lên suy nghĩ của hắn.
Chúng ta không thể biết chắc nó hoạt động theo cách nào. Hơn nữa, thứ mà chúng
ta nhận được từ trang sách là những viên sapphire chứ không phải ma thuật hay
linh hồn của vị quân chủ đó. – Light tiếp lời.
- Có lẽ vì không có ma pháp phong ấn
nào được thực hiện. – Ishekarda nói.
- …
- Ngài Ramiel, ngài còn nhớ ra gì
không?
- Ta mơ hồ nhớ ra cách ta phong ấn
nguyên thần của họ. Nhưng tách linh hồn thì không phải kẻ sử dụng hắc ma thuật
nào cũng làm được. Nó là năng lực của ác quỷ cấp cao.
- Có lẽ là Ấn tín khác, Hugo?
Ramiel gật đầu.
- Còn một điểm nữa, cả ngài Bạch
Long và Medusa đều bị phong ấn vào Akasha chứ không phải trang Akasha. Nghĩa là
thời điểm Akasha bị phân tán phải xảy ra sau đó. – Lời nói của họ vẫn còn rõ trong trí nhớ của
Frorifel.
- Đến đây, câu hỏi lớn nhất chính
là phong ấn để làm gì chứ? – Ishekarda nói.
- Phong ấn một sinh vật ma thuật
không phải chuyện hiếm. Có lẽ lúc cần sử dụng thì gọi từ Akasha sẽ tiện hơn. –
Ramiel nêu suy nghĩ.
- Phong ấn đã là chuyện cũ rồi. Bây
giờ chúng hoạt động giống như cái của Công chúa. Lần này đúng là của người
ngoài nhìn vào, chẳng có suy nghĩ của ai cả.
– Sion tích cực nói.
Nội dung của trang sách về trận
chiến tại Lãnh địa Gió:
“Ngày 7 tháng 5 năm 692, Thời kỳ lịch sử thứ 5, biên giới của Plavento
và Tulenkka: Thanh trừ Hắc Long – Lời nguyền của Ali Zenbach.
Sau trận chiến giữa
Plavento và Tulenkka, đột nhiên các vật ban phước của Bạch Long biến mất. Gương
mặt của mọi người đều tái nhợt, cơ thể không còn chút sức lực, magia thì đang bị
rút cạn. Một luồng gió đen khó chịu nổi lên tạo thành một con Hắc Long hình dạng
giống với Bạch Long. Nó mang trong mình cả hắc ma thuật lẫn phong ma thuật. Khi
Hắc Long dang cánh ra, một cơn cuồng phong gió độc địa tỏa ra hất văng mọi thứ.
Rồi nó tạo ra những lốc xoáy đen lớn tỏa ra nhiều hướng. Ngay cả chiêu thức ‘Nhát
Chém Ánh Sáng’ của Ấn tín Thánh Quang Vương cũng bị cơn lốc đánh tan, hắc khí
làm cơ thể Ứng Vương trở nên nặng trĩu.
Frorifel Van
Sunigtaina nhận ra đó là lời nguyền của Ali Zenbach dùng để hủy diệt Lãnh địa Gió,
đã được kích hoạt bởi Rema Kinhal. Godine của mùa xuân phân phát ma thuật cho
những người đang bị hút magia. Rồi cô dùng một ma pháp ‘Rừng Ngàn Cây’ để chặn
lấy con rồng đầy tà khí kia. Nhưng Hắc
Long không bị đẩy lùi khi chừng nào còn năng lượng gió trên vùng đất này. Frorifel
Van Sunigtaina rút ra một nửa chiếc gậy bạc mà Ali Zenbach đã đưa cho cô. Dọc
trên đó là những dòng chữ ghi bằng cổ tự.
‘Giải phóng nó đi, Ali
Zenbach!’
Những linh hồn Ali
Zenbach hiện lên lơ lửng xung quanh Godine của mùa xuân, hỏi cô có chắc chắn với
quyết định của mình. Cô thì thầm một cổ thuật cùng với các Ali Zenbach. Từng
câu chữ đồng bộ với dòng chữ phát sáng trên cây gậy bạc.
‘Nhảy múa đi, hỡi những
bạch nữ thiên thần! Nở rộ đi, hỡi những đóa hoa trắng trong gió! Cùng hòa lại để
thanh tẩy tà khí!’
‘Cảm ơn nhé, con gái!’
Chỉ còn duy nhất là một
Ali Zenbach duy nhất giữ chiếc gậy bạc hoàn chỉnh. Hắn ngân lên một khúc ca trầm
mặc. Cùng với đó là các tiên tử mang hình dạng thiếu nữ, nhảy múa cùng với cánh
hoa nở ra từ những hạt ma thuật, rơi xuống từ bầu trời như những hạt mưa. Sau
đó, một lượng ánh sáng trắng bao phủ khắp nơi, tạo ra một trận đồ kết giới trên
toàn bộ Lãnh địa Gió, phục hồi cho những người đang kề cận cái chết và cả thiên
nhiên xung quanh. Hắc Long sau khi phả nát hàng cây bởi đôi cánh của mình thì lập
tức nhắm thẳng vào Frorifel. Ali Zenbach ngừng khúc ca của mình và vung tay tạo
nên những sợi xích trắng trói lấy con rồng kia. Hắn siết tay mình lại. Những sợi
xích siết Hắc Long cho đến khi ép vụn nó ra. Những vụn ma thuật rơi xuống mặt đất,
bọc lấy thân xác của những người đã chết và tan biến vào không khí. Tinh linh
trong Ấn tín Thánh Quang Vương nhận ra cảm giác quen thuộc từ ma pháp của Ali
Zenbach.
Rồi Ali Zenbach đến chỗ
Frorifel Van Sunigtaina, hỏi thăm một cách lãnh đạm rồi cười nhạt trước khi từ
biệt:
- Gửi lời hỏi thăm của
ta đến với những người con nơi đây!
Rồi hắn tan biến thành
những hạt ánh sáng trắng.”
- Năng lực mà chúng ta có được từ
các trang Akasha thường là năng lực quyết định trong mỗi sự kiện. Khi chạm vào
trang này, tôi chỉ nhận được phản ứng từ chiếc gậy bạc. Chắc vì nó chính là mấu
chốt của ma pháp thanh trừ.
- Nói không chừng trang Akasha
trong tay Quốc vương Greakia có thể củng cố điều này, chỉ tiếc chúng ta đã chậm
chân. Nhưng không rơi vào tay Vidar đã là điều may mắn. – Light nói.
- Còn về Chúa tể Hỗn Mang nữa, hắn
sở hữu Ấn tín là chắc chắn. Hắn, một kẻ nổi loạn chống lại thiên giới, những
trang đã được tìm thấy đều không liên quan đến hắn. Lẽ nào sự kiện về hắn đến cả
Akasha cũng không ghi lại? Nếu có sự can thiệp, thì quyền năng phải là của một vị
thần hoặc của Người Thống Trị. Hắn là ai, lại khiến họ muốn xóa sổ tàn dư của hắn
đến vậy? – Frorifel băn khoăn.
- Nhưng tàn tích và di vật của hắn
vẫn còn đấy thôi? – Aina nói.
- …
- Đến đây, tôi nghĩ đến một khả
năng. Cả Ali Zenbach và Varieri đều là tay chân của Chúa tể Hỗn Mang, nhiệm vụ
của chúng chính là phong ấn các sinh vật ma thuật vào Akasha, vì lí do nào đó.
Dù sao chúng ta đều không nắm chắc thời điểm hắn sống.
- Ý kiến của ngươi rất có lý,
Ishekarda. – Ramiel gật đầu.
- Muốn biết thì phải hỏi người
trong cuộc. Mà ngài Ramiel còn không biết, chúng ta đoán già đoán non thì có
ích gì. Lần này phát hiện ra cách hình thành trang Akasha, cũng không phí công.
– Giữa bầu không khí căng thẳng, Sion tỏ vẻ hài lòng.
- Nhưng còn quá sớm để khẳng định.
Những thứ càng dễ thấy lại càng khó tin. – Ishekarda nói.
- Phải, chúng ta nên sớm xác định
mục tiêu tiếp theo thôi. – Frorifel kết luận.
Mọi người gật đầu, thu xếp trở về
phòng. Mỗi người đều còn suy nghĩ nên không ai ngủ ngon.
Nhận xét
Đăng nhận xét