Margiland là một thế giới sở hữu cấu trúc đặc biệt, được tạo
ra bằng sự giao thoa của nhiều chiều không gian trên thế giới và cả ngoại giới.
Vào nửa sau Thời kì lịch sử thứ 3, Bạch Long đã đến một ngoại
giới và cứu một tộc người bị đuổi cùng giết tận, rồi đưa họ về một vùng đất
hoang tách biệt ở phía Đông Orienta. Nơi đó được ếm một ma pháp che giấu sự tồn tại, được bảo
hộ bởi Bạch Long, thần Ali Zenbach và các tinh linh Baily Sylph. Bởi vì được bao trùm bởi ma
thuật gió lồng lộng nên Ali Zenbach gọi nó là Lãnh địa gió. Lúc đầu, có
sự bất đồng ngôn ngữ, song với khả năng của mình, Ali Zenbach đã dạy ngôn ngữ
chung của Margiland cho những người đó. Họ từ bỏ ngôn ngữ cũ của mình, các vị
thần trước đây họ thờ, chỉ giữ cách sống như là tên họ, trang phục,…
Khi dân số đông lên và nhiều quốc gia, bộ tộc được thành lập
thì hai vị thần không xuất hiện nữa mà giao lại việc cai quản cho Baily Sylph.
Các Baily Sylph sau khi Ali Zenbach rời đi thì hầu hết chán nản và chuyển sang
sống ở Faerie (Tiên giới). Phần ở lại hiếm khi xuất hiện trước con người, hay
đi nhập vào ai đó để đóng vai thần linh. Họ thường xuất hiện trong những sự kiện
vì lễ vật, với họ tâm linh của con người là thức ăn tuyệt nhất.
Những người ở đây chủ yếu mang ma thuật hệ gió, số ít sử dụng
ma thuật khác, còn lại là không có ma thuật bẩm sinh. Trong tỷ lệ vô cùng hiếm thì
sẽ có người được gọi Thần quan, người có thể lắng nghe tiếng nói của các Baily
Sylph hay được họ chọn để nhập vào. Thần quan của nước nào thì chăm lo cho nước
ấy, nhưng khi các quốc gia, bộ tộc có chung một kẻ thù từ bên ngoài, thì vị Thần
quan ấy phải có trách nhiệm dẫn lối cho người dân toàn lãnh địa. Có nhiều lí do
về việc các Baily Sylph không thân thuộc với con người: Không có nhiều người đủ
tư cách gọi là ma thuật sĩ hay khế ước giả khiến họ kính nể; họ thích được tôn
sùng hơn phải làm việc cho những kẻ mà họ coi là dị tộc ngu ngốc, cuồng tín.
Vào những năm giữa Thời lịch sử thứ 5, ma pháp che dấu sự tồn
tại của Lãnh địa Gió yếu dần rồi hết tác dụng hoàn toàn. Do chỉ biết và thờ phụng
các vị thần trên, lại sống ở một vùng đất bị tách biệt suốt hai thiên niên kỉ,
nên đã có nhiều cuộc tranh chấp xảy ra giữa những người cổ hủ với những người
muốn hòa hợp với thế giới bên ngoài. Vào những năm 670, nhiều thương nhân nước
ngoài, đặc biệt của Greakia đã đến đây song đều bị trục xuất.
Tháng 10 năm 681, Gerhardt tiến hành xâm lược và tháng 1 năm
682, ông ta đặt nền cai trị lên vùng đất này, đặc biệt là các tỉnh phía Nam của
Plavento – Quốc gia có diện tích lớn nhất nhì Orienta. Người dân ở đó bắt đầu bị
đồng hóa theo quan niệm mới, trong khi phần còn lại vẫn tin tưởng vào lời của
Thần quan. Trong thời gian xâm lược và đô hộ, quân Sunigtaina thường bị quấy
phá bởi những cơn cuồng phong hắc ám độc địa. Chúng hút cạn magia của người dân
và tàn phá cả lãnh thổ của Lãnh địa Gió, song quân đội Đế quốc vẫn không bỏ cuộc.
May mắn, do vấn đề các nước chống đối Sunigtaina ở Kardia nên Gerhardt chưa thể
hoàn thành việc xâm chiếm Lãnh địa Gió, ông ta để việc cai trị Plavento cho triều
đình ở phương Bắc và các Thống đốc ở phương Nam.
Trưởng thần quan Rema Kinhal, cũng là người đứng đầu gia tộc
Rema - gia tộc có quyền thế nhất ở Plavento, lợi dụng tín ngưỡng để điều khiển
nhân dân. Bà ta khôn ngoan dùng dân chúng để lên án kẻ chống đối một Thần quan
đáng kính như bà ta, đưa họ vào trận chiến với giặc ngoại xâm, thu phục họ làm
việc cho gia tộc Rema. Dù cho mất mạng hay không nhận được phần thưởng xứng
đáng, người dân vẫn vui vẻ tin rằng việc họ đã làm là thực hiện sứ mệnh thần
linh giao cho. Rồi mọi quyền lợi lớn nhất đều thu về gia tộc Rema và các quý tộc
đi theo.
Rema Kinhal có được sự tín nhiệm từ thời Tiên đế đến giờ là
vì bà ta là người duy nhất trong lịch sử đã được thần Ali Zenbach nhập vào và
có được sự kính nể từ các Baily Sylph. Đó là một sự việc xảy ra ngay tại buổi lễ
tế thần trước mặt toàn dân thiên hạ ba mươi năm về trước. Nhờ năng lực cũng
như sự khôn khéo của mình, bà ta chớp lấy thời cơ để liên thủ với Quân đoàn Lưỡi
Hái để giải phóng dân tộc, là người giúp Plavento giữ được vị thế an toàn.
Ngay cả Hoàng đế hiện tại Li Korgis - kẻ khó khăn lắm mới giữ
được ngôi vị cũng không có được sự tin tưởng bằng bà ta, dù hắn tin dùng bà ta
hay không, mười phần hắn phải kính nể bà ta chín phần. Lục đệ của hắn - Li
Nadera là một kẻ vụng về, xui xẻo, bạc nhược và luôn giữ ác cảm với gia tộc
Rema.
Lí do Plavento bị đô hộ là do Tiên đế là người cổ hủ, từ chối
mối quan hệ với Kardia. Li Nadera lại từ lâu đã ngưỡng mộ nền văn hóa của bọn họ.
Khi Plavento bị đô hộ, cùng với đó là các nước Kardia và Vermillion bắt đầu tận
dụng nơi này như thị trường mới. Tháng 5 năm 687, Nadera đang là Inshu Vương cai
quản một tỉnh phía Nam, đã tranh thủ cơ hội này để thực hiện mong ước từ lâu của
mình. Hắn như trở thành một người khác, trở thành sứ giả, đúng hơn là quân cờ
thuận lợi của Vermillion. Nadera bắt đầu tuyên truyền về văn hóa của thế giới, thực
hiện các nỗ lực trao đổi với triều đình, đồng thời lôi kéo được nhiều thuộc hạ
bởi sự nhiệt huyết và chân thành của hắn. Hắn thậm chí còn lên án Rema Kinhal về
việc truyền đạt tư tưởng sai lệch cho dân chúng. Gia tộc Rema lo lắng trước việc
này, một kẻ bất tài vô tướng như hắn giờ lại là hòn đá cản đường lớn nhất của bọn
chúng.
Vậy nên chúng đã lên kế hoạch vu oan tội tham nhũng cho Li
Nadera vào tháng 1 năm 691. Mọi nhân chứng đều bị mua chuộc, Nadera không thể
thoát tội và bị phế thành thường dân. Nhờ Vermillion tiếc rẻ cho quân cờ giá trị
này, họ đã lên tiếng bảo đảm mạng sống Nadera. Và tất cả điều đó đều nằm trong
kế hoạch của Rema Kinhal, duy chỉ có việc bà ta không thể bí mật giết Nadera. Nếu
làm thế, Vermillion sẽ đổ tội cho Plavento hoặc là không giám sát tốt hoặc có ý
đồ giết kẻ cản đường, cả hai đều bất lợi.
Kể từ sau vụ của Li Nadera, mối quan hệ của Plavento và
Vermillion ngoài thì bình thường song bên trong lại căng thẳng. Plavento rất cẩn
trọng với mọi yêu cầu của Vermililon, còn bên Vermillion thì lại dừng trao đổi
với lý do chưa chọn được một sứ giả hợp ý. Nó ảnh hưởng cả vấn đề ngoại thương
với các nước khác của Plavento. Đó không phải là kẻ trung lập, cũng không phải
kẻ bòn rút tài nguyên của Plavento ngay được, mà là kẻ có thể khai thác mọi tiềm
năng của Plavento. Suy cho cùng đó là cách mà Vermilion làm việc, họ sẽ không
trực tiếp dùng vũ lực mà vắt kiệt quân cờ của mình đến khi không còn gì để dùng
nữa rồi vứt chúng đi. Cuối cùng, Vermilion người sẽ nhận lấy những thành quả từ
mồ hôi xương máu của những người đó, những thứ đẹp đẽ nhất, cao quý nhất, hiếm
có nhất.
Ngày 28 tháng 2 năm 692, với sự trợ giúp của Quân đoàn Lưỡi
Hái đang khuấy động Sunigtaina, Plavento cùng các nước chư hầu đã cản được bước
tiến của quân Đế quốc đến trừng phạt và giành lại lãnh thổ của mình. Song, họ
quyết định trung lập thay vì tiếp tục liên minh với Guinestain và cố không phụ
thuộc vào quan hệ thương mại với Kardia cũng như nhà Vermillion. Bởi lẽ, khi thế
giới đang chia làm hai cực giữa NUM và Vermillion thì liên minh với một trong
hai sẽ trở thành kẻ thù ngầm định của phe còn lại.
Ngày 15 tháng 4 năm 692, Rema Kinhal đã nói rằng các Baily
Sylph chỉ ra tộc Tulenkka đang muốn chiếm hữu trang Akasha lần nữa. Trước đây,
Plavento cũng từng đe dọa như vậy với Tulenkka và họ buộc phải giao ra, lần này
họ lại không chịu nhượng bộ.
Vermillion vốn dự tính để lại Nadera cho một nước cờ khác, họ
dùng cô Công chúa của Sunigtaina với mong muốn cứu đất nước mình để làm sứ giả.
Cô ấy sẽ gặp khó khăn với thân phận thật sự của mình. Nếu cô ấy thất bại thì
nhà Vermillion sẽ có lý do bị thế giới buộc tội khi họ bí mật chứa chấp Công
chúa của Đế quốc diệt vong mà họ căm ghét. Cả hai đều có lý do để nhân nhượng
nhau.
Còn một bí mật khác mà chỉ nhà Vermillion tìm ra được đó là:
Lãnh địa Gió này đang bị nguyền rủa bởi chính Ali Zenbach - Vị thần mà nhân
dân nơi đây tôn sùng!? – Đây sẽ là chìa khóa cho Frorifel!
Nhận xét
Đăng nhận xét