Welvarendo là một quốc gia rộng lớn nằm ở trung tâm Lục địa
Kardia, sở hữu khí hậu ôn hòa, đất đai trù phú, nguồn nước dồi dào và nhiều cảnh
quan đẹp. Việc có nhiều tiềm năng khai thác về địa lý cộng thêm những chiến lược
kinh tế linh hoạt, Vương quốc này từng nằm trong Ngũ Cường Quốc của Kardia. Song
bây giờ đang mất dần vị thế. Quốc vương Fergal XII – Một ông vua kém cỏi, bất đắc
dĩ giao chính sự cho Công tước Palatinus, vẫn mang hiềm khích với họ. Sau khi
có được đứa con trai tài giỏi để nối ngôi thì chỉ biết tìm cách hạ bệ Palatinus
mà không lo nghĩ gì đến dân chúng. Việc này dẫn đến chia bè kết phái, rạn nứt mối
quan hệ giữa các quý tộc và lục đục nội bộ quan chức. Đất nước này đang có sự
chia rẽ thành ba phe cánh: Nhà vua muốn giữ quyền lực của Vương thất; gia tộc
Palatinus muốn cướp ngôi nhà vua; và nhóm các quý tộc theo chủ nghĩa đổi mới,
do Đại công tước xứ Hessal - Lãnh chúa Sigvard di Welvarendo, cũng là Vương tử
của Vương quốc này đứng đầu.
Ngày 29 tháng 6, về phía Guinestain, sứ giả chúng phái tới bị
sát hại ngay trên đất Welvarendo và trên thi thể kèm theo một lá thư nặc danh yêu
cầu chúng rời khỏi lãnh thổ. Chính phủ vô cùng tức giận, lập tức yêu cầu Nội
các Welvarendo làm sáng tỏ mọi chuyện và đe dọa nếu không giải quyết, chúng sẽ
xem đây là hành động gây hấn của họ. Song, Nội các chẳng có động tĩnh gì, một lời
giải thích trực tiếp hay một bức thư cũng không có. Thật ra, nội bộ họ đang
tranh cãi để tìm ra phe nào đứng sau vụ này.
Ngày 30 tháng 6, khi quân Guinestain còn đóng ở biên giới,
đang sốt ruột quyết định có nên tiến vào lãnh thổ Welvarendo hay không, nhiều
nhóm quân của chúng bị giết bởi một đám hắc y nhân không rõ theo phe nào. Chúng
có kẻ mạnh chống lưng đã nhanh chân chạy thoát, khiến quân Guinestain không điều
tra được gì về phe cánh này. Hung khí là lưỡi đao đặc dụng của Welvarendo – Veistar
và nguyên liệu chế tạo là kim loại mới được khai thác, còn đang được nghiên cứu
và kiểm soát bởi nhà Palatinus - Miekla. Đó là những thứ mà mọi người biết rằng
không thể bị làm giả. Vậy là chúng quyết lấy đây làm bằng chứng mà tiến công.
Khi này lá thư từ Nội các của Welvarendo mới được gửi, tuyên bố rằng Guinestain
đang xâm phạm chủ quyền. Song, khi chúng giao ra bằng chứng thì Nội các không
còn biết giải quyết thế nào. Chính phủ Guinestain yêu cầu Welvarendo quy phục, bồi
thường bằng cách giao ra bản chữ các trang Akasha mà họ giữ cùng hôn ước với
Godine từ nhà Palatinus.
Ngày 1 tháng 7, bức thư khác từ chính tay ngài Công tước
Palatinus trả lời rằng họ không hề làm như vậy. Họ không ngu ngốc đến nỗi tự để
lộ điểm yếu, chỉ có kẻ nào đó đang hãm hại họ. Họ tuyên bố có bằng chứng để chứng
minh việc làm của Guinestain là vu oan giá họa và đuổi quân của Guinestain
trong lãnh thổ Welvarendo trước khi mọi hiểu nhầm được làm rõ. Nếu chúng không
làm rõ mọi chuyện thì người dân và quan chức của Guinestain đang ở Welvarendo sẽ
bị trục xuất. Mầm mống mâu thuẫn giữa người dân và nhà Palatinus bắt đầu nổi
lên.
<<Sao trên đời có kẻ có thể giả mạo nhà Palatinus kia
chứ? Không những thanh danh mà còn cả vũ khí bí mật chưa dùng đến. Nếu không phải
Guinestain thì là Vermillion rồi? Nhưng cho dù là kẻ nào dựng nên màn kịch này,
chắc chắn cũng không dễ tra ra dấu vết. Mọi người kể cả nhà vua đều biết rằng, Miekla
không thể dùng để chế tạo vũ khí hay đồ dùng. Nhưng đó là điều Palatinus nói với
họ. Sự thật là Miekla có đủ độ sắc bén và độ bền, dễ uốn nắn, còn có khả năng
thu nhận pháp năng từ dung dịch ma thuật. Với thứ như vậy, Palatinus phải độc
chiếm nó bằng mọi cách. Nghiên cứu vẫn chưa hoàn thành, phải khai ra thì mới
minh oan được. Nếu minh oan được thì coi như nhà Palatinus đã tự cho người khác
thấy điểm yếu của mình rồi. Người dân sẽ chất vấn sao họ lại giấu bí mật cho
riêng mình và vấn đề tài chính họ lấy đâu ra. Như vậy thì mọi công sức sẽ đổ
sông đổ biển và Palatinus sẽ sớm sụp đổ. Tốt nhất là một mặt đấu tranh vì sự trong
sạch của gia tộc, mặt kia nịnh bợ Guinestain giải quyết giúp.>> Toan tính
của ngài Công tước Palatinus.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày 2 tháng 7 năm 692.
Frorifel và Sion đến gặp Sigvard di Welvarendo với hiệp ước
hỗ trợ trong việc cải tổ cũng như bảo vệ Welvarendo. Anh ta ăn mặc khá giản dị
so với vị trí một Vương tử. Nhưng từ mái tóc màu xanh lục và đôi mắt màu xanh
lam nghiêm nghị, người ta vẫn thấy được đặc trưng của Vương thất trong anh.
“Chúng tôi rất biết ơn sự đồng ý trợ giúp của các ngài, ngài
Hanlvet.”
“Ngài đừng khách sáo quá, Lãnh chúa.”
“Giờ Guinestain đang ráo riết đưa quân sang đánh chiếm, ngài
chắc chúng ta có thể thắng không?”
“Chúng tôi đã và đang làm hết sức mình, nhưng thành công hay
không, phụ thuộc vào các ngài. Trước tiên, sự đồng thuận của Quốc vương và phe
cánh của ngài ấy cũng rất quan trọng.”
“Ta hiểu rồi, chúng ta sẽ đi gặp Bệ hạ vào ngày mai.”
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Kết thúc cuộc gặp mặt, họ bắt gặp một cô gái đang xin vào
trong. Sắc nước hương trời với cốt cách tao nhã, làn da trắng hồng, mái tóc màu
caramel xoăn bồng bềnh, đôi mắt màu vàng lục sáng và hàng lông mi dài mải mướt.
Cô nàng mặc bộ váy màu xanh lam gần với màu mắt Sigvard. Đúng như mong đợi từ Agnes
Corneil Elle Palatinus, quý nữ của Công tước Palatinus, hình tượng mẫu mực cho
những quý cô hướng tới. Cô cũng là người yêu của Sigvard, tuy nhiên chuyện tình
cảm của hai bên bị cấm đoán do sự thù địch giữa hai gia đình.
“Agnes!”
“Sigvard Điện hạ!”
“Sao em lại đến đây?”
“Ừm, chuyện là…” Agnes nhìn và Sion với ánh mắt nghi ngờ.
“Họ là đồng minh của chúng ta. Để ta giới thiệu, đây là ngài
Hanlvet của gia tộc Vermillion.”
“Hân hạnh gặp mặt, công nương Agnes.” Frorifel thân thiện
cúi chào.
“Ta cũng vậy.” Agnes thi lễ nhưng vẫn hoài nghi. “Đúng rồi, mật
sứ của Guinestain đã đến gặp cha mẹ em để lên kế hoạch gì đó. Và họ yêu cầu em
tạm lánh một thời gian, nên em mới có thể lén đến đây báo cho ngài.”
“Ngài Hanlvet…” Sigvard lập tức nhìn sang Frorifel.
“Chúng sập bẫy rồi.” Frorifel cười tự tin.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau cuộc trò chuyện, Agnes nhã nhặn tỏ ý muốn nói chuyện
riêng với Frorifel.
“Cô đừng tưởng có thể qua mắt ta, Godine của mùa xuân.” Cô nghiêm
mặt nói với Frorifel.
Frorifel cười nhạt, cô im lặng một lát rồi thản nhiên nhấn mạnh:
“Godine của đất mẹ, hẳn cô đang khổ sở khi bị Guinestain nhắm
đến. Nếu đã có cùng một kẻ thù, sao không vui vẻ hợp tác?”
“Ta không tin cô đâu. Ta biết cô chỉ muốn làm lợi cho mình
thôi. Nếu cô kéo Sigvard Điện hạ và thần dân đất nước này vào tham vọng của
mình và hãm hại họ, ta nhất định sẽ không tha cho cô!”
“Hử?”
“Ta có thể vô dụng hơn cô nhưng ta cũng có thể từ bỏ danh vị
để chiến đấu.” Agnes nhìn Frorifel bằng ánh mắt cương quyết, lịch sự chào rồi bỏ
đi.
Frorifel bật cười, như thể cô thấy hình ảnh ngây thơ năm xưa
của mình qua Agnes.
(Cô ta có một dòng chảy rất mạnh mẽ. Có điều, khả năng kiếm
soát khí lực theo cảm xúc vẫn chưa hoàn hảo. Nhờ vậy mà mình biết được, Guinestain
chọn cô ta không đơn giản vì là Godine. Bởi vì cô ta cũng giống Julius và anh
Light.)
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
“Sigvard Điện hạ! Hãy nghe em nói! Đừng tin lời tên kia! Hắn
muốn--”
“Đủ rồi.” Sigvard quay lại đặt ngón trỏ lên môi Agnes.
“…!”
“Em còn nhớ lời hứa của chúng ta ở ngày hội quyên góp năm đó
không?”
“Cứu lấy và che chở những số phận bất hạnh. Đó cũng là một
trong các chủ trương của phe cải cách.”
“Vậy nên ta phải tranh thủ mọi thế lực ủng hộ, chỉ cần kế hoạch
thành công, chúng ta sẽ có thể cải cách đất nước này. Và…” Sigvard nắm lấy tay
Agnes.
“Sống hạnh phúc bên nhau trọn đời.” Agnes cũng siết tay của
Sigvard.
“Vậy nên hãy tin ta.”
“… Vâng.” Agnes vẫn rất lưỡng lự.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong lúc đó, Palatinus bận bịu đón khách đến từ Guinestain.
“Làm ơn tin chúng tôi đi! Chúng tôi không bao giờ dám làm vậy!”
Lời nói đầy lo sợ của Công tước Abner Palatinus.
“Chúng tôi cũng không nghĩ là các người dám, nhưng kẻ ra tay
đã hành động khôn khéo để đưa chúng ta vào tròng.”
Người vừa nói với ánh mắt thờ ờ là Patrick Wright, từng là
Hiệp sĩ Tinh Tú số 7, kẻ đã mất tích trước trận chiến quyết định của Quân đoàn
Lưỡi Hái và Sunigtaina. Rốt cuộc, hắn đã bán đứng đất nước và giờ phục vụ cho Julius.
“Vậy chúng ta phải làm sao đây?”
“Để xem nào? Em linh cảm ra điều gì không?”
“Hoán đổi vị trí.” Giọng nói lãnh đạm của một cô gái cất
lên.
“Ồ! Alica, ý hay đấy!”
Ngài Công tước thì vẫn không giấu được sự lo sợ.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày 3 tháng 7.
Sigvard cùng Frorifel, Sion đến để thỏa thuận với Vua Fergal
XII.
“Tâu Phụ vương, con biết mình đã làm điều bất trung bất hiếu,
nhưng con cũng hiểu giờ không phải là lúc đấu đá nội bộ. Con đến đây vì muốn tạm
ngưng kế hoạch cải cách và giúp Phụ vương bảo vệ đất nước.” Sigvard quỳ xuống
trước mặt nhà vua.
“Đứng lên đi!” Nhà vua rời khỏi ngai vàng và dìu Sigvard đứng
dậy.
“Ta biết con sẽ nghe lời ta mà! Hãy giúp ta tống cổ bọn
Palatinus và Guinestain để bảo vệ lãnh thổ của Vương thất chúng ta!”
“Vâng.”
“Các vị này là…” Ông ta nhìn về phía Frorifel và Sion.
“Họ là viện trợ từ Vermillion đấy ạ.”
“Ver-Vermillion sao?”
“Vâng, chúng tôi rất hân hạnh được hợp tác với các ngài.” Hai
người họ hành lễ.
“Vậy thì ổn rồi.” Đức vua đặt tay lên ngực thở phào.
“Chúng tôi có một kế hoạch, mong Bệ hạ có thể ủng hộ.”
“Nói đi. Ta sẽ giúp hết mình.”
“Vâng.”
Sau đó, Frorifel và Sion ra đợi trước cửa phòng. Sigvard đưa
ra một đề nghị với Vua Fergal.
“Khi chúng con thành công, mong Phụ vương cho phép con thành
thân với Agnes.”
“Không là không! Ai chứ con gái Palatinus thì không! Con lấy
gì đảm bảo nó không lợi dụng con, là tay trong của Palatinus?” Vua Fergal phản ứng
mãnh liệt.
“… Con chỉ có niềm tin mà thôi. Nếu Phụ vương không đồng thuận
thì con không chắc có thể tuân mệnh Người.”
“Con! Sigvard ơi là Sigvard! Vì một đứa con gái mà dám buông
lời xấc xược với đấng sinh thành! Đúng là… ta đúng là vô phước! ... Thôi được,
ta sẽ chấp nhận nếu mọi việc suôn sẻ. Nếu không thì phải giết cái mầm họa đó!”
“Tạ ơn Phụ vương. Nhưng Agnes không bao giờ là mầm họa.”
Sigvard dứt khoát trả lời.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi nói chuyện với nhà vua, Frorifel, Sion và Sigvard trở
về. Trên đường cô hỏi chuyện.
“Thật may là Bệ hạ dễ dàng chấp thuận.”
“Chỉ cần có thể diệt nhà Palatinus thì ông ấy sẽ làm mọi việc.”
“Chuyện nghiêm trọng đến thế nào vậy ạ?”
“Chuyện không mấy tốt đẹp về mâu thuẫn của người lớn, ta lẽ
ra không nên kể, nhưng chắc ngài cũng sớm tìm ra. Phụ vương vốn là kẻ không ai
nghĩ sẽ kế vị, Palatinus thậm chí từ chối hôn ước của ông với công nương nhà họ,
khiến ông vô cùng nhục nhã. Sau cái chết đột ngột của Vương thúc, ông ấy lên
ngôi với tư cách là người kế vị hợp pháp. Song bản chất vẫn vậy, dù nắm trong
tay quyền lực cũng không cách nào xử lí được nhà Palatinus.”
“Ra vậy. Hẳn với ngài ấy, đây là thời khắc ngàn vàng.” Cô dịu
mắt xuống.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau những xung đột ở biên giới của Welvarendo, nhà Palatinus
không cách nào biện minh. Họ đầu hàng, giao bản chữ các trang Akasha và đồng ý cuộc
hôn nhân chính trị của Agnes Palatinus với Quốc trưởng của Guinestain – Julius
Arfordio. Nhưng chưa đủ, toàn thể nhân dân trong nước đồng lòng lên án nhà Palatinus
và Chính phủ Guinestain đã cấu kết. Những thế lực không hài lòng với họ nay muốn
chộp thời cơ lật đổ, sẽ tận dụng từng bước đi sai của họ. Kẻ gây hấn thất bại
và kẻ nhân thời cơ cướp nước, cách duy nhất để họ lấy lại uy tín là biến lực lượng
của ông vua kém cỏi kia và con trai ông ta thành kẻ xấu. Và thế là chúng đưa ra
bằng chứng cho việc phe cải cách đang cố che giấu vũ khí bí mật và còn giả danh
hạ thấp danh tiếng Palatinus. Phe cải cách vẫn chưa thể đưa ra bằng chứng thuyết
phục. Khi này, nhà vua phải ra mặt bảo vệ con trai mình, thuyết phục hắn thay đổi
và nói ra sự thật. Sự ra mặt của ông ta chính là ngòi nổ. Khi dân chúng không
biết nên tin ai, Guinestain - kẻ được minh oan và cũng là kẻ tự minh oan, mượn
cớ vào giải quyết nội bộ đồng minh. Nhưng đã bị nhà Vermillion phỗng tay, họ đã
nêu rõ mọi bằng chứng, kế hoạch của Chính phủ Guinestain và Palatinus. Vì vậy, Guinestain
bị kết tội tạo cớ để gây chiến, nhà Palatinus bị kết tội bán nước. Quân Guinestain
bị đánh đuổi khỏi Welvarendo, bị chống đối, lên án bởi cả thế giới. Nhà
Palatinus bị cấm túc, chờ kết luận để xử lý.
Theo kế hoạch của Guinestain là gửi gián điệp đi do thám và
hắn đã đem tin tức về báo cho Chính phủ. Những bằng chứng hắn đem về tưởng chân
thật nhưng lại là giả mạo. Tất cả chỉ là màn kịch mà Vermillion và Ishekarda dựng
lên. Bức thư do tên mật thám gửi về báo: “Sigvard
di Welvarendo đã bí mật qua lại với Vermillion.”, đã bị Fiela tráo thành “Sigvard di Welvarendo đã bí mật cho chế tạo
thành công Veistar từ Miekla.”.
Khi Guinestain vừa có cớ bước vào giải quyết nội bộ đồng
minh thì lại bị đánh đuổi. Không còn cách nào khác, chúng quyết định chọn hạ
sách, bước đi liều lĩnh nhất - chiếm lấy Welvarendo. Lần này, chúng phải tự lực
cánh sinh mà không có sự tương trợ từ bất cứ đồng minh nào. Tuy nhiên, nếu chiếm
thành công Welvarendo thì lực lượng của chúng sẽ được nâng tầm, các nước kia sẽ
phải hạ mình mà nịnh bợ. Lựa chọn lần này chính là được ăn cả, ngã về không.
Cuộc chiến nổ ra. Cả hai bên đều có âm mưu của riêng mình. Người
dành chiến thắng sẽ là người bảo vệ hay là những kẻ cướp trắng trợn?
Nhận xét
Đăng nhận xét